Chương trước
Chương sau
Khái niệm lương tháng 3000 là cái gì? Cái gọi là công nhân sinh viên,
Có lẽ cũng chỉ thế thôi! Mã Hào cảm thấy hắn bị coi thường.
Hắn tốt nghiệp hai năm, hồ sơ lý lịch sơ lược không quá nghìn điểm,
Hắn coi thường những công ty nhỏ muốn chiêu mộ hắn; Hắn muốn vào làm
Việc ở công ty lớn, lại chẳng có cái nào coi trọng hắn.
Hắn tự hỏi với thành tích ưu tú trong lúc còn ngồi trên ghế nhà
Trường, tích cực tham gia hoạt động đoàn xã, hắn có lý lịch sáng sủa
Hơn nhiều sinh viên tốt nghiệp cùng khóa này, vì sao những kẻ học
Không ra gì mua bằng mua cấp lại có thể vào làm ở top 100 những công
Ty lớn nhất cả nước, mà hắn lại giậm chân tại chỗ chẳng xí nghiệp nào
Đoái hoài?
Ngoại trừ xuất thân của hắn không tốt bằng mấy người đó, thì hắn có
Điểm nào không bằng họ? Nếu Triệu gia chịu chiêu nạp hắn, sao hắn có
Thể đến bước đường này!
"Hương Hương." Trầm mặc một lúc lâu sau, Mã Hào cắn răng, hỏi ra
Miệng, "Em thành thật nói cho anh biết, có phải do ba em không đồng ý
Cho chúng ta ở bên nhau nên cố ý làm vậy với anh?"
"Không phải! Mã Hào, ba em ông ấy.."
"Vậy vì sao lại tự dưng thay đổi ý định? Không phải em đã nói ông ấy
Sẽ sắp xếp cho anh vị trí tổng giám đốc sao?"
"Đúng thế, ba em có từng nói như vậy." Triệu Hương Phụ nhỏ giọng giải
Thích, vô cùng bất đắc dĩ và áy náy, "Ông ấy nói ông ấy đã suy nghĩ kỹ
Rồi, tạm thời không cho anh làm tổng giám đốc, để anh bắt đầu học từ
Những cái cơ bản nhất, dựa vào bản lĩnh của chính mình để thăng chức.
Ông ấy nói, đây mới là sự tôn trọng dành cho một người đàn ông."
"..."
Đỉnh đầu bị một cái mũ "Tôn nghiêm của đàn ông" chụp xuống, đương
Nhiên Mã Hào không thể so đo tiếp.
Dù sao hắn cũng không thể nói là hắn không muốn dựa vào cái bản lĩnh
Quái quỷ gì để mà thăng chức, hắn chỉ muốn ỷ vào quan hệ bám váy mà
Một bước lên voi đâu nhỉ?
"Thì ra là thế, bác trai thật có tâm." Mã Hào kiềm chế ý giễu cợt
Trong lời nói, "Đúng rồi, không phải em từng nói tổng giám đốc đều
Được điều xuống quản lý công ty con sao, tạm thời công ty không ai đảm
Nhiệm việc này à? Thế bác trai sắp xếp như thế nào?"
Triệu Hương Phụ không nghe ra cảm xúc của Mã Hào, chỉ cho rằng hắn đã
Suy nghĩ kỹ càng, không nghĩ gì nói. "À, cái đó hả. Hình như em họ rất
Có hứng thú với vị trí này, bố nói, trước cứ làm phó tổng giám đốc,
Đợi em họ đi theo học tập, mài giũa nửa năm trở lên thì bổ nhiệm."
"Em họ?"
"Đúng rồi, chính là Triệu Ngôn La, mấy hôm trước anh có gặp qua em ấy đấy."
"Triệu Ngôn La.." Mã Hào lẩm nhẩm cái tên này mấy lần, hung hăng cắn
Răng. Triệu Ngôn La, không phải là mới vừa lên năm nhất đại học sao?
Triệu gia đã vội vàng không chờ nổi mà vẽ sẵn cho cô ta một con đường
Tốt rồi?
Quả nhiên, hắn biết ngay, con cáo già nhà họ Triệu kia căn bản có đối
Xử với hắn như người một nhà đâu! Triệu Ngôn La, Triệu Ngôn La.. Hắn
Chờ đợi mấy tháng, lại bị người này phá hỏng hết!
Mã Hào cúp điện thoại, nhìn vào khuôn mặt vặn vẹo trong gương của
Chính mình. Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng!..
Khi nhận được cuộc gọi của Mã Hào, Ngôn La không hề có chút ngoài ý
Muốn nào. Nàng cố ý hỏi Đông hỏi Tây trước mặt Triệu phụ, ba câu không
Rời ba chữ "Tổng giám đốc" đổi lấy Triệu phụ một câu hứa hẹn nửa thật
Nửa giả, chủ yếu là để chọc giận Mã Hào, ép Mã Hào tới gây phiền phức
Cho cô.
Cô đã suy nghĩ rất lâu, kiếp trước sở dĩ Triệu Hương Phụ lựa chọn dứt
Tình sau khi Mã Hào chết, ngoại trừ hai loại đả kích lớn: Một là ba bị
Giam trong tù, hai là mẹ đang bệnh nặng mà chết ra, nguyên nhân mấu
Chốt chính là -- Triệu Hương Phụ không hoàn toàn hết hy vọng ở Mã Hào.
Chẳng sợ đã biết Mã Hào hại ba phải vào tù, hại mẹ đau lòng mà chết,
Chẳng sợ người thứ ba mang thai to bụng đến tận cửa khiêu khích, chẳng
Sợ chính mắt bắt gian Mã Hào và người bồi bàn nữ ở trên giường, trong
Lòng Triệu Hương Phụ vẫn còn chút tình cũ đối với Mã Hào. Mà việc Ngôn
La phải làm, chính là khiến cho tình cũ của Triệu Hương Phụ biến mất.
Không có đôi tình nhân nào không xảy ra tranh cãi.
Ngôn La cong cong môi. Lúc này, cô nhất định phải khắc chế tình tình
Bạo ngược của mình.
Giết người thì dễ, giết tình lại khó. Cô quyết định ngấm ngầm giở trò.
"Ơ, thì ra là anh rể." Ngôn La làm bộ ngoài ý muốn kinh ngạc hô lên,
"Anh rể, có phải anh không tìm thấy chị họ em không? Chị ấy không có ở
Chỗ em đâu."
"Anh tới tìm em." Mã Hào không khách khí với cô, đi thẳng vào vấn đề
Mà nói, "Anh đợi em ở cổng trường, em thấy sao?"
"Anh rể tìm em có chuyện gì ạ?"
"Có chút chuyện gấp, gặp rồi nói." Mã Hào dừng một chút, bổ sung,
"Đừng nói với chị họ em."
"À em biết rồi, có phải sắp đến sinh nhật chị họ nên anh rể muốn đi
Cùng em để chuẩn bị một bất ngờ cho chị ấy không?" Đầu dây bên kia đắc
Chí nói, "Tối nay nha anh, chương trình học hôm nay của em khá là toàn
Vẹn."
Mã Hào đang muốn hỏi cô học ở đâu, khi nào tan học, đầu kia đã vội vội
Vàng vàng ném xuống một câu "Ui thôi không nói nữa em đi học đây",
Cuộc gọi kết thúc.
Không sao cả, hắn có kiên nhẫn chờ. Một khóa chắc cũng chỉ hai tiếng,
Hắn chờ được.
Hai tiếng sau, Mã Hào nhấn nghe điện thoại, còn chưa mở miệng thì đầu
Kia đã giành trước mà hỏi. "Anh rể, em vẫn còn khóa nữa, điện thoại
Tắt máy không gọi được, từ từ để em chép số điện thoại của anh ra
Trước nha, đợi chút nữa dùng điện thoại của bạn học gọi cho anh,
133.."
Cuộc gọi lại lần nữa kết thúc.
Một khóa, chỉ hai tiếng thôi mà. Hắn đã đợi được hai tiếng, còn để ý
Thêm hai tiếng nữa sao?
Mã Hào tìm chỗ hóng mát ngồi xuống, vừa chơi game trên điện thoại vừa
Đợi Ngôn La tan học.
Lại hai tiếng sau, Mã Hào theo bản năng gọi điện cho Ngôn La, vừa gọi
Mới nhớ ra điện thoại tắt máy không gọi được, quả nhiên nghe thấy
Thông báo biểu thị số máy bận.
Lúc này, điện thoại hắn vang lên tiếp nhận một cuộc gọi khác. Mã Hào
Nhìn nhìn số điện thoại, là số lạ, đang muốn kết nối thì cuộc gọi kết
Thúc. Hắn gọi lại, bên kia truyền đến một giọng nói xa lạ, nói vừa nãy
Bạn học mượn điện thoại của cậu ta gọi cho hắn, không gọi được đã cúp
Rồi, mới chạy đi đâu đó.
Mã Hào xem giờ.
Giờ này chắc nên đi ăn cơm rồi. Buổi tối có môn tự chọn, Triệu gia hai
Tỷ muội thường giải quyết luôn trong nhà ăn để tiết kiệm thời gian.
Mã Hào rất thông minh đi nằm vùng ở nhà ăn. Ngồi xổm hai tiếng, món
Trong nhà ăn đều đã bán sạch hết, hắn vẫn không gặp được Ngôn La.
Đừng nói Ngôn La, ngay cả Triệu Hương Phụ hắn cũng không thấy. Sao lại
Thế nhỉ? Mã Hào đành phải về sân trường, thấy người là giữ lại hỏi
Triệu Ngôn La đâu. Ngôn La làm người rất khiêm tốn, đại học không
Nhiều người quen biết cô, đương nhiên không hỏi rõ được nguyên nhân.
Mã Hào đơn giản về trước cổng trường một lần nữa, chờ Ngôn La học xong
Môn tự chọn.
Không giải quyết tốt chuyện này, hắn căn bản không cách nào có thể
Thong thả nghỉ ngơi.
Hắn không tin, dù sao Triệu Ngôn La cũng phải về nhà chứ!
Vừa đợi, là đợi cho đến khi hầu như các cửa hàng xung quanh đều đóng
Cửa nhưng cũng không gặp được Triệu Ngôn La.
"Em họ, như này là sao? Chúng ta xuống dưới đi, thế này thật nguy
Hiểm, không thể đàng hoàng đi cổng chính được hả?" Ở bức tường phía
Nam, Triệu Hương Phụ mặt đầy căng thẳng vượt đầu tường, vừa thấy dưới
Chân trống rỗng, khuôn mặt nhỏ đã nhăn lại thành một nhúm.
Cô cũng chẳng biết cơn gió độc nào thổi tới, tự dưng mê mang hồ đồ
Theo em họ trèo lên đây.
Trèo tường thì dễ, nhảy xuống mới khó! Ngôn La nghiêng đầu, cười ngâm
Nói: "Đừng, bạn học em nói, không ngã tường đại học là thanh xuân
Không hoàn mỹ, hôm nay em muốn làm cho cuộc đời sinh viên này hoàn hảo
Thêm một chút!"
Nếu cô không tìm thấy cớ trèo tường ra để nói, 100% sẽ đụng phải Mã
Hào đang canh giữ ngoài cổng trường. Với tính cách của Mã Hào, đêm nay
Không giải quyết được chuyện này, khẳng định hắn sẽ không ngủ được.
Nhưng mà chẳng sao cả, cô ngủ được. Mà còn phải ngủ thật sâu, thật thơm ngọt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.