Điều khiến cho Thẩm Yếu cảm thấy ngoài ý muốn chính là Thất gia vừa biết chuyện, cư nhiên liền không hề do dự hạ lệnh, "Đưa danh thiếp của ta cho nàng, rồi hộ tống nàng đến Nhan gia đi."
Nhìn dáng vẻ ngây thơ của Cố Uyển Uyển,
Thẩm Yếu không khỏi thở dài một hơi, "Vận khí của ngươi thật tốt, cho dù rời đi cũng có danh thiếp của Thất gia mở đường."
Bởi vì nể mặt Thất gia, nên Nhan gia sẽ không từ chối Cố Uyển Uyển, thậm chí còn có thể để nàng gặp mặt Nhan Phượng Thanh một lần.
Cố Uyển Uyển hiếu kỳ, "Danh thiếp của Tần Thất gia có giá trị rất lớn sao?"
"Không cần à, vậy ta trả lại cho Thất gia nhé?" Thẩm Yếu tức giận, nhưng hắn chưa kịp vươn tay, Cố Uyển Uyển đã cơ trí nhét tấm danh thiếp màu đen chữ vàng vào trong lòng, "Thất gia nói cho ta, thì chính là đồ của ta."
Thẩm Yếu phản ứng như thế này, danh thiếp nhất định rất quý giá.
Thẩm Yếu vẫn giữ nguyên dáng vẻ hận thiết bất thành cương[1], chủ yếu là do tiếc hận, có danh thiếp của Thất gia, cho dù nàng muốn gặp mặt người đứng đầu chính phủ ở Thượng Hải cũng không phải không thể.
Hắn không cảm thấy mục đích nhìn thấy Nhan lão bản không đáng, mà là cảm thấy danh thiếp nằm trong tay của Cố Uyển Uyển quá lãng phí.
Thẩm Yếu hoàn toàn không áy náy vì đã lợi dụng Cố Uyển Uyển trước đó, ngược lại cho rằng có thể trở thành lá chắn của Thất gia chính là phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-troi-sinh-nguoi-thang/3335640/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.