Về cánh tay tưởng như đã tàn phế của Vệ lão gia tử, Khương Linh cũng có xem qua, đại khái là bị đánh vào nửa năm trước, người ra tay tương đối tàn nhẫn, chuyên chọn những nơi khớp xương để đánh, cho dù có cứu thương khẩn cấp, thì e rằng cũng chẳng thể hoạt động bình thường như trước đây.
Nhưng đối với Khương Linh mà nói, vết thương này còn chưa đủ tư cách được gọi là nghi nan tạp chứng.
Nếu có điều kiện, để Khương Linh tiến hành giải phẫu, thì hoàn toàn có thể chữa khỏi, nhưng với trạng huống trước mắt, điều đó hiển nhiên là không thể. Chẳng qua không sử dụng được phương thức Tây y, Khương Linh không biết dùng biện pháp trung y sao, mặc dù sẽ cần một khoảng thời gian khá dài.
Vệ lão gia tử đã sớm không còn hy vọng gì, chỉ áy náy bản thân trở thành trói buộc, làm liên luỵ đến cháu trai là Vệ Giai phải lao tâm lao lực.
Sau khi nghe Khương Linh nói xong, Vệ lão gia tử cũng khuyên nhủ Khương Linh không cần có gánh nặng tâm lý, cô đã giúp đỡ hai người họ đủ nhiều rồi, tuy vậy nhưng ánh mắt mà Vệ Giai dùng để nhìn Khương Linh lại là kích động không thôi.
"Có ai ở đây không?" Bên ngoài bỗng vang lên tiếng gõ cửa nhẹ nhàng, cùng với thanh âm của một đứa trẻ.
Khương Linh còn chưa kịp phản ứng, Vệ lão gia tử và Vệ Giai đã trở nên khẩn trương, trễ như thế này, sao lại có người đến, hai người một già một trẻ không khỏi lo lắng chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-troi-sinh-nguoi-thang/3335236/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.