Nếu Tiêu Kỳ đã quyết định sẽ xem Diệp Minh Tâm như thê tử mà đối đãi, thì hắn không thể để nàng tiếp tục bị kẻ khác lừa gạt, hơn nữa cái kẻ lừa gạt kia, nói không chừng một ngày nào đó có thể sẽ bắt nàng đi.
Bất quá cũng không thể đi thẳng vào vấn đề, chẳng lẽ lại nói cha nương của ngươi vì tin lời người khác, cho rằng mệnh cách của ngươi không tốt, dễ dàng mang đến tai hoạ cho tướng phủ, nên mới ném ngươi vào am ni cô sâu trong núi không quan tâm gì mười mấy năm, còn người ngươi vẫn luôn gọi bằng sư phụ kia, chính là kẻ lừa đảo cố ý khiến ngươi bị cha mẹ vứt bỏ.
Ngẫm lại, nói vậy chưa chắc nàng sẽ tin.
Tiêu Kỳ thử đặt mình vào vị trí của Diệp Minh Tâm mà suy nghĩ một chút, đổi lại là hắn, đừng có nói cái gì mà thông cảm cho tướng phủ, chưa tận diệt đã là tốt lắm rồi.
Lớn lên trong âm mưu, nhân sinh mặc người bài bố, mà người kia còn là sư phụ mà mình luôn tin cậy.
Tiêu Kỳ cân nhắc hồi lâu, hạ nhân của phủ hoàng tử thấy hắn dáng vẻ trầm tư, nghĩ rằng chủ nhân đang suy xét đại sự, liền không dám quấy rầy. Cuối cùng, Tiêu Kỳ gọi quản gia tới, có chút nghiêm túc căn dặn: "Ngươi đi thông báo cho hoàng tử phi một tiếng, đêm nay chúng ta sẽ dùng bữa cùng nhau."
Từ khi thành hôn đến nay, Tiêu Kỳ và Diệp Vô Tâm chẳng có bao nhiêu lần gặp mặt, huống chi là cùng nhau dùng bữa. Sau vụ ám sát trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-troi-sinh-nguoi-thang/232399/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.