Santa nhìn chủ nhân đã nhắm mắt dưỡng thần rất lâu từ ngày hôm ấy, chủ nhân của nó luôn dùng chính mình để dưỡng hồn cho người kia. Nhưng một linh hồn, một hồn thể thuần khiết đến từ thần giới tối cao sao có thể dưỡng bằng hồn thể tăm tối, nhuốm màu dơ bẩn như bọn họ.
Dù không biết rõ ông xã của chủ nhân là thân thế như thế nào nhưng nó hiểu rõ, hắn không phải là đoạt thể phản đạo nhơ nhuốc như bọn họ. Đó là một hồn thể, một linh hồn cao quý bất khả xâm phạm...
"Chủ nhân..." - Santa đến bên người Khúc Dạ, do dự một lúc mới chậm rãi nói ra phán đoán của mình - "Chủ nhân có thấy hắn ở thế giới này mạnh khỏe hơn thế giới trước không?"
Lúc này, Khúc Dạ như mới có phản ứng, lẳng lặng mở mắt chờ đợi nó tiếp.
"Có lẽ hắn đã chia hồn thể của mình thành nhiều mảnh, trước đây do quá yếu ớt nên không thể thức tỉnh, bây giờ đủ sức nên mỗi nơi chủ nhân đi qua hắn đều tự mình thức tỉnh để đón chủ nhân."
Hồn thể vỡ tan có thể nuôi dưỡng bằng nhiều cách, có vị phong bế rồi chia năm xẻ bảy tiến vào cơ thể của con người ở nhiều thế giới để nuôi dưỡng hoặc tập hợp tất cả tại một nơi an toàn để tịnh dưỡng.
Nếu như đúng như lời Santa đoán thì chỉ cần Khúc Dạ đi qua từng thế giới, thu gom hồn thể, bảo vệ hắn thật tốt thì ngày hai người tương phùng sẽ đến.
Khúc Dạ rũ mi, chầm chậm ôm lấy ánh sáng nhỏ, dường như suy nghĩ gì đó rồi mới để nó tiến vào và dung nhập với chính bản thân mình.
Santa thấy thế thì hơi ngẩn ra. Nó biết Khúc Dạ yêu người này nhưng chưa từng nghĩ sâu đậm như thế, sẵn sàng dùng linh hồn của mình bảo vệ hắn, sinh thì cùng sinh, tử thì cùng tử...
Khúc Dạ không mấy để tâm đến ánh mắt kinh ngạc của mèo nhỏ, cậu đi đến hố địa ngục - nơi những oán linh cùng cực đang chờ đợi để được trao đổi. Cậu vốn định chọn đại một tên nhưng ánh sáng nhỏ trong cơ thể cậu lại ấm áp hơn khi cậu lướt qua một tên.
"Muốn em chọn tên này?" - Khúc Dạ lẩm bẩm hỏi.
Ánh sáng nhỏ ngay lập tức ấm hơn, tựa như một lời tán đồng.
Khúc Dạ khẽ cười, chọn lấy.
Ông xã, phu quân... chờ em...
•••
Điều đầu tiên Khúc Dạ cảm nhận được khi đến thế giới này là sát ý.
Đúng là sát ý của những kẻ muốn giết nguyên chủ, sát ý ngút ngàn không chết thì không được.
Thanh kiếm trường dài mang theo tua rua màu đỏ cùng khí thế ngút trời xuyên qua không khí muốn đâm trực diện về phía cậu. Đối với nguyên chủ có thể nói, trúng một chiêu này chẳng khác gì bị chọc tiết, chết ngay tức khắc nhưng đối với Khúc Dạ, nó chỉ là trò mèo.
Khúc Dạ chỉ đơn giản lách người là né được, thậm chí còn thuận tay bắt lấy lưỡi kiếm, bẻ nó ra làm đôi.
Santa chép miệng, không khỏi cảm thán số phận đen đủi của chủ nhân. Lần nào tiến vào thân thể mới, không bị ám sát cũng đủ thứ rắc rối.
"Thanh Quan, người dám bẻ gãy vũ khí bổn mạng của Lẫm Liên!"
Tiếng quát mang theo uy áp của Phân Thần trung kỳ khiến Khúc Dạ chưa kịp đề phòng liền nhíu mày. Quên mất, thân thể này mới chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ. Đoán được tình hình, Khúc Dạ ngay lập tức gỡ bỏ một phần phong bế, đẩy tu vi của nguyên chủ lên đến Hợp Thể hậu kỳ, chưa đầy mấy giây mà thay đổi tình hình, khiến cái lão già còn đang đắc ý liền phun ra ngụm máu tanh tưởi.
Ngay thời khắc mọi thứ lặng im, chúng sinh sợ bay màu thì Santa mới có dịp truyền thừa ký ức và mong muốn của nguyên chủ cho cậu.
"Thanh Quan - đệ tử thân truyền thứ hai của Thông Thiên chân nhân, tứ cố vô thân, được sư tôn nhặt về khi đang thoi thóp dưới tuyết, có sinh lòng thầm mến, kính ngưỡng. Do qua thời cơ thích hợp tu luyện nên mãi mãi vẫn không thể bằng được đại sư huynh - Tiết Vân, luôn bị người người đem ra so sánh nên dần thu mình tự ti."
"Tiết Vân tuy có tu vi tốt nhưng so về nhan sắc chỉ được gọi là thanh tú, không đẹp bằng nguyên thân Thanh Quan nên nảy ra ý định giết người hoán dung... Gã nói với sư tôn và các đồng môn rằng nguyên chủ tu ma rồi có ý định nhục nhã với sư tôn, cuối cùng là kết cục như hiện tại. Sư tôn ưu ái đại đệ tử, không phân đúng sai, thật giả mà phá hủy kim đan của nguyên chủ, còn giả thanh cao từ bi mà thả nguyên chủ xuống núi, không giết mà chỉ cắt đứt tình sư đồ."
Khúc Dạ nhướng mày, có chút buồn cười: "Vậy có nhập ma rồi rút gân lột da đám đó không?"
Santa cũng cười đầy chế nhạo: "Nhập ma rồi còn đức độ, cuối cùng bị sư tôn mình yêu và Tiết Vân giết chết, gương mặt cũng phải trao cho gã."
Khúc Dạ hơi lơ đãng liếc mắt về phía vị sư tôn Thông Thiên chân nhân - Bạch Phong và đại sư huynh - Tiết Vân, rồi nhẹ nhàng tiếp lời Santa: "Cuối cùng trở thành cặp đạo lữ thần tiên quyến lữ."
Santa gật đầu thật mạnh: "Chủ nhân nói không sai. Bạch Phong lấy lý do nguyên chủ mến mộ hắn mà định tội khi sư diệt tổ nhưng quay qua lại kết đạo lữ với đại đồ đệ."
Khúc Dạ thuận miệng ừ một tiếng, không nói thêm lời nào mà dùng chút sức đem thanh kiếm bổn mạng của Tiết Vân hoàn toàn hòa mình với cát bụi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]