Chương trước
Chương sau
[Hot! Sau nửa năm thuận buồm xuôi gió, bây giờ một lần vấp ngã, thiên thần đã đọa thành thiên thần sa ngã, liệu đây là hắc hóa hay bản chất?]

Trong hai ngày liên tiếp, tin của Khúc Dạ chiếm liền hai vị trí đầu bảng hot search. Một cái là "nhờ ơn" có người chơi bẩn, một cái lại do chính tay cậu quậy tanh bành.

Tuyết Tuyết ngồi trong xe, nước mắt chảy ròng ròng: "Ối, em còn dám hỏi mọi người, thằng nào ngu nữa chứ. Thiên thần của chị ơi, em hắc hóa thật rồi à..."

Dù hắc hóa vẫn đẹp, vẫn ngon, vẫn là em trai của cô nhưng mà đáng sợ quá. Hỏi thằng nào ngu chẳng phải vừa mắng tên Trác Phồn chó má kia vừa mắng luôn những người chưa rõ sự tình đã chửi bới sao?

Khúc Dạ lấy điện thoại của Tuyết Tuyết, không để ý đến gương mặt thê lương của chị mà lướt lướt mạng xã hội vài vòng. Sau đó nhét điện thoại lại vào tay chị: "Xem đi."

Tuyết Tuyết lau đi nước mắt, miễn cưỡng đọc bình luận của fan. Dù mắng chửi thì cũng phải đọc thôi, chuẩn bị tinh thần nào!

[Chiến đét vậy trời! Ngày xưa tui muốn làm chồng của anh mà giờ muốn làm vợ nhỏ của anh rồi! Thanh Thanh mãi đỉnh!]

[Đúng đó đúng đó, Thanh Thanh quá ngầu luôn. Trước thích visual của Thanh Thanh lắm mà tính cách cậu yếu đuối quá nên tui không đu, giờ thì đổ rầm rầm luôn rồi!]

Bên cạnh nhiều bình luận khen ngợi, lượng follow trên trang cá nhân tăng cao thì vẫn có một số tiêu cực.

[Hóa ra là giả vờ, vậy mà trước tỏ ra ngây thơ lắm, ông đây khinh!]

Ngay lập tức có người phản bản.

[Lầu trên bị chó cắn có nhảy dựng lên không, khi không trên trời có phân chó rơi trúng đầu có hét lên không mà không muốn người ta phản kháng? Hiền cho nó leo lên đầu lên cổ nhảy disco ở trển hay gì?]

[+1, quá đúng ý.]

[+2, chính xác!]

[…]

[+520.]

Nếu chung mọi thứ bắt đầu chuyển biến cũng ổn, dù rằng hình tượng thiên sứ ôn tồn, lễ độ bị đánh sập không trượt phát nào.

Tuyết Tuyết thấy mọi chuyện không quá tệ, ngay lập tức chuyển từ khóc sang cười, nước mắt nói thu là thu ngay lập tức.

Nhưng chưa quá mấy phút, Tuyết Tuyết ngay lập tức thay đổi sắc mặt sau khi nghe một cuộc gọi.

"Thanh Thanh ơi... Giờ phải làm sao đây? Sếp gọi em đến phòng sếp kìa." - Tuyết Tuyết đang cười ngay lập tức nhỏ mấy giọt nước mắt, nhanh còn hơn diễn viên chuyên nghiệp.

Santa: "..." - Vãi, bà chị sao không đi làm diễn viên luôn đi, làm quản lý cho uổng phí biệt tài trời ban vậy.

Khúc Dạ hờ hững nhìn Tuyết Tuyết, trong phút chốc cười nhẹ: "Khỏi."

Cậu vừa nói xong, liền bước xuống, gõ cửa chiếc xe nãy giờ vẫn đang theo sát xe mình.

Tuyết Tuyết nhìn thiên thần nhỏ, dấu chấm hỏi đầy đầu.

Đến khi một bộ mặt quen thuộc từ trên xe bước xuống từ ghế phụ, Tuyết Tuyết mới trợn mắt như muốn ngất đi. Đó chẳng phải thư ký Trương làm việc cho sếp tổng sao? Vậy cái người ngồi ở ghế sau chẳng lẽ là...

"Vãi thật..." - Tuyết Tuyết càng muốn lòi tròng khi thấy thư ký Trương một bộ cung kính mời Khúc Dạ vào xe.

Có khi nào Thanh Thanh của cô không phải nhân tình mà là cô vợ bé nhỏ của sếp tổng không?

Santa nhìn lên trời rồi lại nhìn Tuyết Tuyết, nó cảm thấy cô có vấn đề thật rồi. Hết khóc rồi cười, hết cười rồi hô hố, não con gái đúng là khó đoán!

Còn phía Khúc Dạ, cậu vẫn rất ung dung đối mặt với người đàn ông mà mọi người thường không dám nhìn thẳng mặt. Một phần là vì đối diện với sếp quá áp lực, còn một phần vì người đàn ông này luôn mang bộ mặt nhà có tang để nhìn đời. Dù đẹp nhưng vẫn không đủ cảm xúc để chiêm ngưỡng...

"Sếp à, việc theo dõi người khác là phạm pháp đấy." - Khúc Dạ nghiêng đầu nhìn hắn, vừa nói nhưng mắt lại không ngừng quan sát.

Người đấy vẫn không đáp lại.

Rốt cuộc cũng chẳng tìm thấy khuôn mặt có điểm nào giống so với Lý Chính, làm cậu cứ tưởng...

Khúc Dạ không còn hứng thú với Phong Lam nữa, thái độ từ nhiệt tình chuyển sang lạnh nhạt có thể thấy rõ bằng mắt thường.

"Thôi bỏ đi, không nhắc đến chuyện đó." - Khúc Dạ phất tay xong nói tiếp - "Anh gọi tôi đến nếu để nhắc scandal thì tôi đã giải quyết rồi, nếu anh vẫn chưa hài lòng thì trực tiếp đóng băng tôi cũng được."

Nói xong, Khúc Dạ định rời đi. Nhưng cửa xe không mở được, tấm phân cách giữa hàng ghế trên và hàng ghế dưới cũng được kéo lên. Khúc Dạ khẽ cau mày, thấp giọng hỏi: "Ý sếp là gì đây?"

Ngụ ý rất rõ ràng, anh muốn họa mi của anh ngừng hót rồi đúng không?

Phong Lam rất bình tĩnh nhìn người mang địch ý với mình, sau lại lấy ra một tờ giấy.

Đó là bản hợp đồng, nó khá bình thường đến khi thấy lợi ích của bên B.

100% thù lao thuộc về cậu, tùy ý chọn phim, chọn quảng cáo, còn bảo đảm được chia hoa hồng từ phim? Nói dài dòng vậy chứ tóm gọn một câu thôi: Phong Lam muốn dâng tài nguyên đến cho Khúc Dạ.

Khúc Dạ im lặng chốc lát mới lên tiếng: "Điều kiện?"

Phong Lam không chút lay động, thản nhiên đáp: "Tôi muốn nuôi một bé chim hoàng yến."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.