[Đúng 0:00, nạn nhân Trường Vinh qua đời, theo báo cáo của bác sĩ, nguyên nhân qua đời là do mất máu và tổn thương nội tạng.]
Sinh nhật 18 tuổi của em, ngày mà em nói muốn hắn làm quà, em lại tàn nhẫn bỏ rơi hắn một mình.
"Cho người đi theo trông chừng cả hai mà lại để một người mất tích, một người mất mạng... Cảnh sát mà làm việc kiểu đấy đó hả?"
Bân Bân không kiềm lòng được quát lớn. Ông ta cũng có một đứa con vừa hay bằng tuổi với thiếu niên, nếu con ông có đủ cha lẫn mẹ, sống một cuộc đời vô lo vô nghĩa thì thiếu niên trước khi chết cũng chỉ nghĩ đến duy nhất một người mới sống chung vài tháng. Thiếu niên quá thiếu thốn tình thương, người cậu ấy có thể dựa vào lại là một người xa lạ.
Nữ cảnh sát cúi đầu, nước mắt của cô cũng không dừng lại được.
Phải, đây là lỗi của bọn họ... Nếu như bọn họ có đề phòng hơn, có nhanh chân hơn thì thiếu niên ấy cũng đã không chết vào ngày mình sinh ra.
Từ nãy đến giờ, Lý Chính vẫn luôn im lặng, hắn không chút biểu cảm nào chạm vào thân xác đang lạnh dần của Khúc Dạ. Đã từng cười, đã từng thích quyến rũ hắn, thích chủ động ôm ấp như thế nhưng bây giờ lại chỉ có thể im lặng nằm im.
"Khó chịu lắm đúng không?"
Lý Chính ôm lấy thi thể của Khúc Dạ, nhẹ nhàng đặt đầu cậu lên vai mình. Vừa nhẹ giọng thủ thỉ vừa vỗ về tấm lưng lạnh toát của bé cưng: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-vai-ac-yeu-nghiet/3512910/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.