Đương nhiên cũng sẽ không có ai chê tiền nhiều.
Vì thế trước khi cô Lâm rời đi cả lớp năm giống như nổ tung, bọn nhỏ nhao nhao thảo luận về lần thi olympic toán học này và cũng rất háo hức muốn tham gia.
Lâm Bối Bối ngồi ở vị trí của mình bày ra vẻ mặt nghiêm túc và không tham gia vào cuộc thảo luận nào.
Thành thật mau nói, một người tâm hồn ở độ tuổi bốn mươi như cô không thể nào đi nói chuyện với một lớp học toàn học sinh tiểu học. Đam Mỹ H Văn
Nhưng...
"009, cậu nói thử xem tôi có thể tham gia không? Tôi có thể giành được giải thưởng không?" — Khi nghe được tiền thưởng là 500HKD thì máu trong người Lâm Bối Bối bắt đầu sôi sục.
Theo như cô biết, cha cô Lâm Dũng là một công nhân vệ sinh, tiền lương hàng tháng cũng chỉ có 1500HKD, thỉnh thoảng lại được thêm một khoảng từ những lúc tăng ca thì cũng sẽ không vượt quá 2000HKD.
Nhà họ có rất nhiều thứ phải chi tiêu như: tiền thuê nhà, chi phí sinh hoạt của hai cha con, chi phí vay mượn hàng năm của cô, phí văn phòng phẩm, hơn nữa trước đây cô còn thích mua quần áo mới, giày dép mới và đặc biệt còn chọn những món có giá không rẻ thế nên 2000HKD mỗi tháng là không đủ.
Cuộc sống có quá nhiều thứ cần dùng tiền, thậm chí ngay cả Lâm Dũng cũng không dám sinh bệnh, nếu có bệnh trừ phi không chịu được nữa thì Lâm Dũng cũng sẽ không đi khám, nhưng cuối cùng khi không chịu được nữa thì ông cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-dua-con-ngoan/533799/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.