"Không sao, cha giặt cho con, con không buồn ngủ sao? Ngày mai còn phải đi học nữa".
Lần này Lâm Bối Bối lại rất kiên trì, kiên trì không cho cha kéo mình đi: — "Cha ơi, con lớn rồi, đã mười một tuổi, con có thể giặt quần áo. Giáo viên của con nói là công việc riêng của mình phải tự mình làm".
Trước đây quần áo của cô là cha giặt cho, kiếp trước thậm chí trước khi cô qua đời quần áo của đều do ông giặt.
Kỳ thật chính cô cũng biết điều này là không nên, nhưng cô chính là lười, cứ như vậy coi như không nhìn thấy.
Bản thân nằm ở trong phòng an ổn ngủ, cha vất vả đi làm ca đêm trở về còn phải giúp cô giặt đồ.
Hiện tại Lâm Bối Bối dù thế nào cũng không muốn làm như vậy nữa.
Cuối cùng Lâm Dũng không thể ngăn cản được con gái.
Ông vui mừng nhìn Lâm Bối Bối, rất muốn sờ tóc con gái nhưng lại sợ cô bé tức giận, cho nên ông nhẫn nhịn nhưng trong lòng vẫn nói: — "Bối Bối của mình lớn rồi, cũng hiểu chuyện rồi".
Kỳ thật Lâm Dũng không cảm giấy giặt quần áo của con gái là chuyện mệt mỏi, mấy năm nay bởi vì xa cách với con gái, thỉnh thoảng còn cãi nhau, làm cho nhiều lúc Lâm Dũng khi đối mặt với cô đều rất nơm nớp lo sợ, sợ không chú ý một chút con gái sẽ tức giận.
Nếu ông làm nhiều hơn một chút mà con gái ông có thể không tức giận, thì ông cũng sẵn sàng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-dua-con-ngoan/3025206/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.