Mấy ngày nay, bà già này đối với cô ta mắt không phải mắt, mũi không phải mũi, luôn tìm lỗi để mà dạy dỗ cô ta.
Cô ta cảm thấy bà già này chắc chắn đang ghen tị với vẻ đẹp của mình.
Dù sao bà ta cũng đã già yếu, nghe nói chồng ở bên ngoài có bồ nhí, còn có con riêng.
Tuy rằng trong lòng khinh thường bà già này, nhưng ngoài mặt Vân Mạn Mạn cũng không dám nói gì.
"Giám đốc Chu, tôi lại làm sai cái gì sao?" - Vân Mạn Mạn hỏi.
Giám đốc Chu lạnh lùng nhìn cô ta: - "Vậy cô nói xem cô vừa đi đâu?" - Ánh mắt bà ấy đảo qua tất cả mọi người ở đây, to giọng hơn một chút: - "Ngày đầu tiên cô vào làm việc, không phải tôi đã nói qua rồi sao? Các người phải làm việc theo phép tắc, không được làm mấy cái trò đen tối lệch lạc, càng không được đến văn phòng tổng giám đốc. Vậy mà Vân Mạn Mạn, cô vừa mới đi làm đã đến văn phòng tổng giám đốc làm gì?"
Vân Mạn Mạn ngây người, cô ta hoàn toàn không nghĩ tới bà già này lại chất vấn và khiển trách cô ta ở trước mắt bao nhiêu người.
Nhìn ánh mắt khác thường của những người xung quanh, sắc mặt cô ta tím tái.
Cuối cùng, cô ta chỉ có thể lắp bắp nói: - "Tôi, tôi đi nhầm".
Giám đốc Chu khoanh tay cười lạnh: - "Văn phòng của cô ở tầng 6, văn phòng tổng giám đốc ở tầng 12, cái này mà cũng có thể đi nhầm?" - Bà ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/2467643/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.