Thằng bé không có cách nào bước ra, mà mọi thứ bên ngoài cũng rất khó đi vào thế giới của nó.
Nhưng sẽ không sao đâu, tôi sẽ tiếp tục cố gắng.
Tôi thích làm việc và mong muốn có một sự nghiệp của riêng mình, nhưng vừa rồi tôi đã quyết định nghỉ việc.
Trong sự lựa chọn giữa sự nghiệp và Mộc Mộc, tôi chắc chắn sẽ chọn Mộc Mộc, không, nói cách khác là không có sự so sánh giữa cả hai. Mộc Mộc mới là quan trọng nhất.
Chúng tôi vẫn luôn suy nghĩ đến đứa con thứ hai.
Chỉ là đứa bé ấy còn chưa thể tới được, con chờ thêm một chút nhé, chờ một chút thôi, anh trai của con bị bệnh, chờ thằng bé tốt hơn một chút, mẹ và cha con, bà nội, anh trai sẽ cùng nhau nghênh đón con đến. 』
Động tác gõ bàn phím của Ân Âm dừng lại, rồi gõ câu cuối cùng: Tôi tin rằng chỉ cần mình cố gắng, một ngày nào đó tôi sẽ lấy được chìa khóa mở cửa thế giới của Mộc Mộc, tiến vào thế giới đó và mang thằng bé ra ngoài để ngắm nhìn thế giới đầy màu sắc bên ngoài tốt đẹp bao nhiêu.
"Em đang làm gì vậy?" — Ân Âm vừa đăng đoạn nhật ký lên thì nghe được một giọng nói ấm áp giống như tiếng suối trong vắt ở khe núi, người nọ lập tức ôm lấy cô từ sau lưng, cô đã ngã vào một cái ôm ấm áp.
Ân Âm biết đó là Cố Thế An.
Cô quay đầu, ôm lấy thắt lưng gầy gò của anh, không cho anh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/2467612/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.