Ân Âm lôi người đi thẳng vào cung Đâu Suất, có lẽ là vì hai đồng tử biến hóa thành yêu quái, ngăn cản đoàn người Đường Tăng đi về phía tây, nên lúc này bên cạnh lò luyện đan ngược lại đã đổi hai đồng tử khác.
Nhìn thấy có người lạ tiến vào, hai người đều cả kinh, lập tức trở nên kiêu ngạo: — "Ngươi là ai? Dám tự tiện xông vào cung Đâu Suất".
Ân Âm nhếch môi cười, kéo mấy người bị trói trong sợi dây kim tuyến ném lên phía trước.
Đợi hai đồng tử thấy rõ người trên mặt đất thì đôi con ngươi chợt mở to, kinh ngạc hô lên một tiếng: — "Lão Quân".
Bọn họ vội vàng tiến lên muốn cởi bỏ sợi dây kim tuyến, nhưng đầu dây đã bị Ân Âm nắm trong tay, đương nhiên là bọn họ không thể cởi ra được.
"Đến tột cùng ngươi là ai? Dám đối xử với Lão Quân như thế, cũng không sợ Ngọc Hoàng trách tội sao?" — Đồng tử nghiêm mặt, trực tiếp đẩy ra tòa núi lớn là Ngọc Đế.
Ân Âm nhìn bộ dáng hơn bốn mươi tháng tuổi của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo nhăn lại, nhưng cô làm ra vẻ mặt đáng thương, bĩu môi nói: — "Ta sợ quá à".
Tôn Ngộ Không ở bên cạnh lần đầu nhìn thấy bộ dáng khoe khoang này của mẹ mình, không khỏi phì cười.
Ân Âm quay đầu trừng mắt, Tôn Ngộ Không vội vàng mím môi không dám cười nữa, sợ sẽ bị mẹ đánh.
Đồng tử kia đương nhiên cũng nhìn ra vẻ mặt trào phúng của Ân Âm, tức giận muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/2467565/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.