Tôn Ngộ Không lắc đâu, thái độ rất kiên quyết.
Đường Tăng cắn răng, cuối củng bỏ lương khô xuống, cầm áo bông và mũ hoa lên: — "Không sao, ngươi thích thì cho ngươi, lại đây, để sư phụ đeo cho ngươi".
Đường Tăng cầm mũ hoa đi về phía Tôn Ngộ Không.
Nó không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào hắn.
Ân Âm ở một bên nín thở, cắn răng nói: — "Ngươi đúng là vô sỉ, lại dám lừa gặt con trai ta, nói cái gì mà người xuất gia không làm điều xấu, chẳng lẽ loại hành vi giả tốt này là được sao! Chỉ càng làm cho người ta thấy ghê tởm mà thôi, lấy danh nghĩa yêu thương lừa gạt, là làm tổn thương người ta nhất".
"Con trai à, đừng bị hắn lừa. Nghĩ lại mẹ đã từng nói gì với con, nếu con thật sự đội cái mũ này lên, mẹ chắc chắn sẽ đánh mông con một cái, cho con một bài học nhớ đời".
Đáng tiếc, Tôn Ngộ Không không nhìn thấy Ân Âm, cũng không nghe được lời cô nói.
Khóe môi Đường Tăng hiện lên nụ cười nhẹ, hai tay cầm mũ làm bộ muốn đeo cho Tôn Ngộ Không.
Lúc hắn sắp đeo, đột nhiên tay Tôn Ngộ Không cầm cái mũ trong tay hắn, nó nói: — "Sư phụ, cái nón này của người thì người cứ đội đi".
Khi Đường Tăng còn chưa kịp phản ứng, Tôn Ngộ Không đã cởi mũ trên đầu hắn ra, nhanh chóng đội mũ hoa cho hắn.
Ngay khi vừa đeo lên, mũ hoa đã xảy ra biến hóa, trong nháy mắt biến thành cái vòng màu vàng siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/2467534/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.