Rốt cuộc tại sao nàng ta lại kém hơn Ân Âm.
Nàng ta trẻ tuổi hơn Ân Âm, xinh đẹp hơn còn có thể sinh con, Ân Âm thì có chỗ nào tốt chứ.
Thẩm Thục Miên không cam tâm, nhất là trong tình huống hiện tại nàng ta đang có thai mà còn bị Tô Chính hạ thấp như vậy.
"Vậy nếu Miên nhi nói cho biểu ca trong bụng Miên nhi đã có cốt nhục của chàng thì sao?" — Thẩm Thục Miên cắn răng nói.
Cơ hồ trong nháy mắt khi nàng ta vừa dứt lời, Tô Chính đang thưởng thức châm cài thì ngón tay đột nhiên dừng lại, hắn quay đầu nhìn Thẩm Thục Miên, ánh mắt trở nên thâm sâu.
Đôi môi mỏng của hắn khẽ hé mở, giọng nói bất đồng với sự dịu dàng thường ngày, phảng phất như mang theo từng tầng tầng lớp lớp khí lạnh: — "Thẩm Thục Miên, ngươi nên biết ở nơi này của ta không thể nói đùa".
Thẩm Thục Miên hơi nâng cằm, một tay vuốt ve bụng mình: — "Biểu ca, Miên nhi không nói đùa, trong bụng Miên nhi quả thật có cốt nhục của chàng, đã hơn hai tháng rồi. Biểu ca, chàng sắp được làm phụ thân nữa rồi, chàng không vui sao?"
Tô Chính đứng dậy nheo mắt nhìn Thẩm Thục Miên, cuối cùng xác nhận nàng ta không nói dối.
Ánh mắt của Tô Chính trở nên hung ác nham hiểm, hắn biết nhất định Thẩm Thục Miên đã động tay vào canh tránh thai mới có thể mang thai hài tử.
Tô Chính nói không một chút do dự: — "Bỏ đứa nhỏ đi" — giọng nói của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/2467458/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.