Trong khoảng thời gian này nàng ta quả thật thoải mái, cho nên mới dám ở Kim Mãn Lâu chống đối với Ân Âm và Tô Nguyên Gia.
Nàng ta vốn tưởng rằng Tô Chính sẽ bảo vệ mình nhưng không ngờ hắn lại ra tay đánh mình.
"Gia, Yên nhi mặc kệ, lần này ngài nhất định phải dỗ dành ta". — sỡ dĩ Túy Yên dám nói như vậy là bởi vì nàng ta biết nữ nhân có đôi khi phải biết làm nũng một chút, như vậy nam nhân mới có thể đặt mình ở trong lòng.
Chỉ lả lần này Túy Yên không thể như ý nguyện.
"Người đâu, đem Túy Yên xuống, thưởng cho các ngươi". — Tô Chính đạm mạc nói.
Tiếng than thở của Túy Yên đột nhiên dừng lại, nàng ta ngây người, không thể tin được những gì Tô Chính vừa nói.
"Gia, ngài, ý ngài là sao? Ngài đang nói đùa phải không?" — Nhìn hai gã sai vặt to lớn đi tới, Túy Yên rốt cuộc cũng hoảng hốt.
Tô Chính xoay người từng bước tới gần, gương mặt sắc sảo khôi ngô như thiên thần nhưng bởi vì sự lạnh nhạt và tàn khốc của hắn bây giờ khiến cho gương mặt này giống như quỷ Tu La.
Tô Chính nói: — "Ngươi cho rằng mình là cái gì? Một thứ đồ chơi đi ra từ thanh lâu lại dám so sánh với phu nhân của ta? Ngươi cho rằng mấy ngày nay bổn công gia sủng ái ngươi chính là thích ngươi?"
Hắn bóp cằm Túy Yên, giọng nói như băng trong mùa đông, lạnh thấu xương: — "Ngươi đúng là quá ngây thơ đi. Ai cho ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/2467443/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.