Ân Âm không hỏi hắn đi đâu mà thái độ còn rất lạnh nhạt.
Trước kia nàng ấy không phải như vậy.
Ân Âm lúc trước sẽ hỏi hành tung của hắn, tuy rằng đôi khi làm cho hắn cảm thấy có hơi phiền nhưng Tô Chính cũng hiểu được là vì Ân Âm yêu hắn.
Nhưng hôm nay...
Tô Chính nhíu mày, trong lòng luôn có cảm giác như cái gì đó quan trọng đang dần dần mất đi, không, không có khả năng, hắn và Ân Âm đã ở bên nhau mười mấy năm, nàng yêu hắn.
Hắn luôn luôn cẩn thận, nàng sẽ không nhận ra.
Cho dù có biết Ân Âm cũng sẽ tuyệt đối không rời xa hắn.
Bởi vì giữa bọn họ có Tô Nguyên Gia, bởi vì tình cảm mười mấy năm này.
Nghĩ tới đây Tô Chính thở phào nhẹ nhõm rồi cất bước rời đi.
Nhưng Tô Chính không biết, tình yêu có thể cạn kiệt, kiếp trước hắn đã tiêu hao hết tình cảm mà nguyên chủ dành cho hắn, cuối cùng nguyên chủ bị trầm cảm, buồn bực mà chết.
Về phần Ân Âm bây giờ tuy cô tiếp nhận một phần tình cảm của nguyên chủ nhưng đối vớ loại cặn bã như Tô Chính chẳng có cảm giác gì, chỉ có thờ ơ lạnh nhạt và xa cách.
Nếu không phải thời cơ chưa tới Ân Âm đã sớm rời khỏi rồi.
-
Ân Âm dắt Tô Nguyên Gia đi vào thư viện Lộc Sơn.
Khung cảnh trong thư viện Lộc Sơn yễn tĩnh, xung được bao bọc bởi những hàng tre xanh màu xanh biết, thoang thoảng mùi hương trúc làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tro-thanh-ba-me-tot/2467430/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.