Chương trước
Chương sau
Trần Lập nhịn không được nỗi khổ tương tư, nên đã bí mật đến trường đại học trong thị trấn nhìn cô, lại nhìn thấy Ân Âm bị một gả bỉ ổi dây dưa, lần nữa xuầt đầu lộ diện cứu Ân Âm.
Cũng vì lần cứu giúp này mà hai người nối lại tình xưa.
Thế là hai người liền tiến tới yêu đương.
Lại nói, hắn rất thích Ân Âm, đối với Trần Lập 22 tuổi mà nói, cô là người con gái đầu tiên mà hắn thích, hắn hơi ngây ngô lại không có kinh nghiệm gì, chỉ biết là khi thích một người thì nhất định phải đối xử thật tốt với cô, phải tin tưởng cô, chăm sóc cô, đem những gì tốt nhất mà mình có cho cô.
Nói đến thì Trầm Lập đối với Ân Âm, người con gái mình thích lại có chút ngốc nghếch.

Hai người vẫn chỉ đang yêu đương, còn chưa kết hôn, hắn liền đem tiền lương mỗi tháng đều đưa cho cô, còn bản thân chỉ cầm một chút tiền tiêu vặt mà Ân Âm đưa.
Nếu có món gì ngon hay trò gì vui hắn sẽ lập tức nghĩ đến Ân Âm.
Tuy nhiên người này vừa ngốc lại không nghĩ ra cái gì để lấy lòng người con gái mình thích, chỉ có thể vụng về biểu đạt tình cảm của mình.
Cứ như vậy mà hai người nói chuyện yêu đương trong hai năm, thẳng đến khi Ân Âm tốt nghiệp đại học, cô thẳng thắn thú nhận với cha mẹ, muốn kết hôn với Trần Lập.
Làm sao cha mẹ Ân có thể đồng ý.
Đối với bọn họ mà nói, Trần Lập không có văn hóa, chỉ là một nhân viên nhỏ trong công trường đến từ nông thôn, căn bản không xứng đáng với con gái bảo bối của bọn họ.
Cho nên cha mẹ Ân kiên quyết phản đối, thậm chí còn nói rằng, nếu như Ân Âm kết hôn với Trần Lập thì họ sẽ đoạn tuyệt quan hệ với cô con gái này.

Nhưng Ân Âm chỉ quan tâm tới Trần Lập, cuối cùng vẫn gả cho hắn.
May mắn là Trần Lập yêu Ân Âm, bất luận là trước hay sau khi cưới, vị trí của Ân Âm trong lòng hắn luôn đứng nhất.
Ân Âm từng theo học ngành thiết kế thời trang ở trường đại học, sau khi tốt nghiệp thì kết hôn với Trần Lập nên cũng không đến công ty làm việc mà thuê một cửa hàng trong thành phố, tự mình thiết kế quần áo và bắt đầu kinh doanh.
Tài năng thiết kế của Ân Âm cũng chỉ bình thường cho nên lợi nhuận từ cửa tiệm cũng ở mức trung bình, lại phải tra thêm tiền thuê nhà nên cũng kiếm không được bao nhiêu, nhưng mở tiệm bán quần áo là ước mơ của Ân Âm, nên cô luôn một mực kiên trì.
Mà Trần Lập bây giờ đã trở thành chủ thầu, khi có dự án sẽ đến ký hợp đồng, không có thì sẽ ở lại teong tiệm phụ giúp Ân Âm.

Tiền mà hai người kiếm trong thành phố xác thực là không nhiều, quanh năm suốt tháng đều bận rộn, hàng năm chỉ có thể gửi tiền về cho ông nội Trần ở làng Hồng Kiều.
Ân Âm và Trần Lập kết hôn được một năm liền sinh ra con gái là Trần Li, bang đầu Trần Li ở chung với hai vợ chồng, bốn năm sau Ân Âm lại sinh ra con trai là Trần Trừng, chỉ là việc phải nuôi hai đứa ở trong thành phố thật sự là một gánh nặng, hai vợ chồng thương lượng một chút, cuối cùng đem Trần Li và Trần Trừng về quê cho ông nội Trần chăm sóc.
Thời gian thoáng chốc đã trôi qua tám năm.
Thời gian tám năm, số tiền hai người kiém vẫn như cũ không được nhiều, nhưng tình cảm của hai người vẫn trước sau như một, nhất là tình yêu của Trần Lập đối với Ân Âm, luôn để cô trên đầu quả tim mà sủng ái.
Trần Lập và Ân Âm cũng rất yêu thương hai đứa nhỏ, nhưng vì kiếm tiền nuôi sống một gia đình nên bọn họ cũng không còn cách nào.
Nhưng mà số phận của gia đình này lại rất nghiệt ngã.
Năm nay, Trần Lập cùng Ân Âm về nhà vào ngày ba mươi tết, vốn định ở nhà lâu thêm mấy ngày, hết lần này tới lần khác công trình bên kia của Trần Lập có việc, hắn phải gấp rút trở về, tiệm quần áo của Ân Âm cũng có chút chuyện, thế là ngày mồng ba tháng giêng hai người liền an vị trên xe về thành phố.
Mà vào ngày này, con gái Trần Li của cô bị giáo viên dạy toán gọi đi, cũng vì chuyến đi này mà Trần Li đã bước vào vực thẳm của quỹ dữ.
Thầy giáo dạy toán họ Tôn kia chính là một người đàn ông trung niên béo mập, được cử đến dạy học ở làng Hồng Kiều từ tỉnh khác, nhưng không một ai biết rằng Tôn Khâm thật ra là một ác ma, hắn đã dẫn đầu đem bàn tay đầy tội ác hướng về phía bộ dáng thanh tú, đơn thuần của Trần Li.
Hết chương 173.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com @__S_K_Y__s vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh :3 )
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 174.
Mặc dù Trần Li đã 12 tuổi nhưng do từ nhỏ không có cha mẹ bên cạnh, chỉ có ông nội và em trai, trương học lạc hậu cũng không phổ cập kiến thức về phương diện này.
Thế là lúc Tôn Khâm làm ra những sự tình kia, cô bé chỉ cảm thấy khó chịu nhưng không ý thức được có gì không ổn, hơn nữa học sinh đối với giáo viên cũng có tôn kính và e ngại, nên càng nghe lời Tôn Khâm mà không nói bất cứ điều gì.
Thẳng đến nửa năm sau khi bụng Trần Li lớn, ban đầu không có ai ý thức được, chỉ nghĩ là cô bé mập lên, về sau không cẩn thận té ngã một phát, chảy rất nhiều máu.
Bởi vì máu chảy không ngừng ông nội Trần cũng để cho người ta mang Trần Li đến bệnh viện trên trấn.
Qua kiểm tra mới biết được là Trần Li mang thai, nhưng Trần Li còn quá nhỏ lại đưa đến bệnh viện trễ, cuối cùng cũng không qua khỏi mà chết.
Trước khi chết trong miệng cô một mực kêu tên cha mẹ.
Trần Lập và Ân Âm hay tin Trần Li chết, vừa bi thương vừa kích động, mặc dù bình thường hai người không hay về nhà, nhưng đối với hai đứa bé vẫn hết mực yêu thương.
Bọn họ trở về làng Hồng Kiều, qua điều tra họ mới biết được là do giáo viên Tôn Khâm dạy toán lớp năm ở trường tiểu học gây ra, hắn không chỉ hại duy nhất một mình Trần Li.
Nhưng trước khi bọn họ điều tra Tôn Khâm đã sớm rời đi không biết tung tích, cho dù báo cảnh sát cũng không tìm thấy người.
Cuối cùng Ân Âm và Trần Lập còn có những người có con gái bị Tôn Khâm hại chỉ có thể nuốt xuống uất hận này.
Nhưng cho dù Trần Li bị Tôn Khâm xâm hại, nhưng trong thôn vẫn có người biểu hiện ra ánh mắt khác thường, nói Trần Li không có tự trọng câu dẫn giáo viên.
Nhảy nhót vui mừng nhất chính là Trương gia, còn có Trương Kim Hổ.
Trần Trừng tức giận, cậu rất thông minh, giống như lũ sói con thiết kế ra cái bẫy làm cho Trương Kim Hổ gãy chân.
Trần Lập và Ân Âm đối với việc Trần Li qua đời cực kỳ bi thương, bọn họ cũng ý thức được mình đã xem nhẹ bọn nhỏ, cho nên đã đưa Trần Trừng vào thành phố.
Trần Trừng đi theo bọn họ vào thành phố nhưng rất hận bọn họ.
Trong lòng Trần Trừng nghĩ, nêu như không phải do cha mẹ không trở về nhà thường xuyên, người khác sẽ không khi dễ bọn họ, Tôn Khâm ác quỷ kia cũng sẽ không để mắt tới chị gái của cậu.
Trong nhà này ngoại trừ ông ngoại, thì chị gái chính là người thân nhất của cậu.
Cậu không có cách nào tiếp nhận cha mẹ được, cũng sẽ không bỏ qua cho gã Tôn Khâm đã trốn đi.
Nhiều năm sau đó, Trần Trừng từng bước đi học, thậm chí cũng kết hôn. Nhưng cậu vẫn luôn kiên trì điều tra, tìm kiếm tên Tôn Khâm kia.
Cuối cùng cậu cũng điều tra được tung tích của Tôn Khâm, mà trong những năm này không biết Tôn Khâm đã làm ra bao nhiêu chuyện, hai biết bao nhiêu thiều nữ.
Trần Trừng tống hắn vào tù, cuối cùng Tôn Khâm lãnh được án tử hình.
Mãi cho đến khi Trần Lập và Ân Âm qua đời, Trần Trừng đối với bọn họ luôn lạnh nhạt, sau khi kết hôn thì đưa ông nội về sống cùng chứ không muốn ở chung một chỗ với Trần Lập và Ân Âm.
Cả đời Trần Trừng đều không có sinh con.
Cậu nói, sanh mà không nuôi là không tôn trọng cuộc đời, là tổn thương đứa nhỏ, cậu sợ cậu không làm tốt được, không có cách nào làm một người cha tốt có trách nhiệm, cho nên cậu tình nguyện không sanh.
Cha mẹ chỉ sanh mà không nuôi, chị gái lại bị xâm hại mà qua đời, nó tạo thành bóng ma ám ảnh cả đời Trần Trừng.
Ân Âm đến thế giới nhỏ này chính là để bảo vệ Trần Li và Trần Trừng.
Hôm nay là lần thứ nhất Tôn Khâm xâm hại Trần Li, cô nhất định phải ngăn cản.
Ân Âm lấy điện thoại di động ra, nhìn thời gian, hai đầu lông mày tràn đầy vẻ lo lắng.
"Làm sao thế vợ?" Trần Lập nắm chặt tay cô, mặt lộ vẻ lo lắng.
Ân Âm nhẹ nhàng vỗ tay hắn: "Tối nay em sẽ giải thích cho anh."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.