Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mây aka Tiên Vân
17|12|2021
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 77.
"Đô Đô tỉnh rồi, đi rửa mặt đi, đợi chút nữa tới dùng cơm." Ân Âm cầm một dĩa đồ ăn đặt trên bàn nói.
"Được ạ." Nhóc con âm thanh non nớt trả lời, ngáp một cái uể oải, lười biếnt lấy tay chống lại những lọn tóc quăn nhỏ trên đầu dựng lên, trở về rửa mặt.
Chờ cậu trở lại lần nữa, liền nhìn thấy bàn cơm thịnh soạn và thơm phức.
Ân Âm ôm cậu lên chiếc ghế con, lại xới cơm cho ba người.
"Đô Đô, không được ăn quá no nha, đợi chút nữa còn phải ăn bánh gato." Ân Âm dặn dò.
"Được ạ." Tiểu gia hỏa đang ăn cơm, trả lời một cách mơ hồ.
Ân Âm hiếm khi được cùng con trai ăn cơm, tự nhiên thỉnh thoảng lại gắp thức ăn đồ ăn qua cho cậu, về sau liền.....
Tô Nguyên Gấm sờ cái bụng nhỏ tròn vo, khẽ thở dài một cái, từ chối miếng thịt mẹ đưa qua: "Mẹ, con đã ăn no rồi."
Đều do cậu, nói ăn ít một chút, lại bởi vì không nỡ cự tuyệt mẹ, một mực ăn hết, hiện tại cũng đa ăn quá no.
Ân Âm nhìn thấy cái bụng tròn của con trai, mới kịp phản ứng.
Nói không cho cậu ăn quá no, mà cô lại liều mạng gắp thức ăn cho cậu.
"Không sao, chờ chút nữa đi tản bộ tiêu cơm một chút, bánh gato tối nay ăn."
"Vâng." Tô Nguyên Gấm kỳ thật có chút tiếc nuối, thật ra cậu muốn chuẩn bị sinh nhật sớm một chút, tò mò mẹ sẽ tặng quà gì cho mình.
Nhóc con ăn no rồi, Ân Âm liền đem thịt gắp cho Tô Mạch.
Cho tiểu gia hỏa con ăn no, thì cũng không thể bỏ quên tiểu gia hỏa ba ba a.
Mà Tô Mạch, cho tới bây giờ cũng sẽ không cự tuyệt Ân Âm.
Thế là, hắn cũng ăn quá no.
Hai cha con liếc nhìn nhau, cả hai điều hiểu ý tứ của mình, cho dù ăn quá no, nhưng cũng rất hạnh phúc, đúng là gánh nặng ngọt ngào mà.
Ăn cơm xong, nhớ tới hai cha con ăn quá no, Ân Âm liền lôi kéo bọn hắn đi tản bộ trong tiểu khu.
Bởi vì tiểu khu có vị trí đắt địa, bảo an cũng tốt, trong tiểu khu cũng có minh tinh và doanh nhân sống.
Bốn năm trước nguyên chủ không nguyện ý cùng Tô Mạch công khai, cho nên mua biệt thự ở nơi tương đối vắng vẻ trong tiểu khu, sẽ không có người đi qua.
Mà bây giờ cho dù dự định công khai, nhưng cũng không phải hiện tại, nên lúc Ân Âm ra cửa, vẫn mang khẩu trang và mũ.
Ban đêm sau bảy giờ, đèn trong tiểu khu sáng lên, chiếu sáng ngôi đình trên mặt nước, những cây cầu nhỏ và dòng nước chảy bên trong, hoàn cảnh ở tiểu khu không tệ, gió thổi nhè nhẹ, rất thích hợp đi tản bộ.
Bởi vì một nhà ba người đi dọc theo tiểu khu, lại vào cái giờ thích hợp tản bộ nhất, cho nên trong tiểu khu tương đối nhiều người.
Tô Mạch vốn dĩ lo lắng có người nhận ra Ân Âm, nhưng thấy cô không thèm để ý, Đô Đô lại rất vui vẻ, nên tâm tình cũng bình tĩnh lại.
Cho đến khi một nhà ba người đi xa, một minh tinh hạng 2 bỗng nhiên dừng lại, nhìn bóng lưng của bọn họ, như có điều gì đó suy nghĩ, nói với người bên cạnh: "Người đàn ông kia là Tô Mạch đúng không?"
"Tô Mạch, ai vậy?"
"Bốn năm trước là một tiểu sinh nổi tiếng sau một đêm, cũng không biết vì nguyên nhân gì lại giải nghệ, thật đáng tiếc." Cô sỡ dĩ nhớ rõ Tô Mạch là bởi vì giá trị nhan sắc của hắn, "Không nghĩ tới hắn vậy mà lại ở cùng tiểu khu với chúng ta."
"Tôi không biết Tô Mạch, nhưng người phụ nữ mang khẩu trang, đội nón đi bên cạnh hắn trông giống như diễn viên Ân Âm."
"Làm sao có thể." Lời này vừa nói ra, lập tức bị phủ định, "Vừa rồi là một nhà ba người, nhóc con điều ba bốn tuổi, Ân Âm vẫn luôn độc thân, mà người xung quanh đều nòi cô ấy cuồng sự nghiệp, làm sao có thế kết hôn, sinh con."
"Nói cũng đúng."
Hết chương 77.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
( Truyện chỉ được đăng tải ở truyenwiki1.com @__S_K_Y__s và Mê đọc truyện Gác Nhỏ Nhà Mây vui lòng đọc ở trang chính chủ để ủng hộ editor ra chap nhanh :3 )
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Chương 78.
Hai người nhưng lại không biết, cũng bởi vì các cô đoán già đoán non, cho đến khi Ân Âm cùng Tô Mạch công khai, bọn họ mới biết được đêm hôm đó, các cô đã chân chính gặp thoáng qua.
"Ba mẹ, chúng ta trở về đi." Tản bộ hơn nửa giờ, Tô Nguyên Gấm liền thúc giục trở về, cậu còn nhớ cha mẹ chưa đưa quà sinh nhật cho cậu nha.
Cậu sờ lên bụng nhỏ của mình, nhìn Ân Âm nói: "Mẹ ơi, mẹ nhìn xem, con không còn no nữa."
Ân Âm nhịn không được cười lên, xoa xoa mái tóc xoăn của cậu, sao có thể không biết được tâm tư của con trai: "Được rồi, vậy thì trở về thôi."
Trở lại biệt thự, Tô Mạch lấy bánh gato từ trong tủ lạnh ra.
Tô Nguyên Gấm lấy mũ sinh nhật đội lên đầu, nâng khuôn mặt nhỏ lên hỏi: "Ba mẹ ơi, trông con có đẹp không?"
"Rất đẹp." Ân Âm véo véo khuôn mặt nhỏ mập mạp của con trai.
Đèn trong phòng khách đã tắt, trên bánh có ba ngọn nến được thắp lên, đã tới sinh nhật, tức là Tô Nguyên Gấm đã tròn ba tuổi.
Chiếc bánh được đặc biệt làm thành hình mà cậu nhóc thích, ngọn nến có chút chập chờn, phản chiếu một nhà ba người ấm áp, trên bánh có dòng chữ, "Chúc Mừng Sinh Nhật Đô Đô Tròn 3 Tuổi."
"Happy birthday to you, happy birthday to you......."
Ân Âm và Tô Mạch cùng nhau hát một bài chúc mừng sinh nhật Tô Nguyên Gấm, giai điệu vui vẻ vang lên trong phòng khách khiến mặt Tô Nguyên Gấm đỏ bừng, hiển nhiên là rất vui vẻ và phấn khích.
Sau khi hát xong bài hát chúc mừng sinh nhật, Tô Nguyên Gấm bắt đầu cầu nguyện.
Cậu nhìn Ân Âm và Tô Mạch một chút, lập tức nhắm mắt lại.
Nhóc con ở trong lòng thầm nói: "Tất cả mọi người đều nói, ngày sinh nhật ai cũng có ba điều ước, con không tham lam, con chỉ ước một nguyện vọng là tốt rồi. Con hy vọng hàng năm, ba mẹ có thể ở cùng một chỗ đón sinh nhật vời con, một nhà ba người mãi mãi sống vui vẻ và luôn hạnh phúc."
Cầu nguyện xong, Tô Nguyên Gấm mở to mắt, ánh sáng của ngọn nến chiếu vào mắt cậu, làm nó trở nên lấp lánh.
"Đô Đô, nhanh thổi nến nào." Ân Âm thúc giục.
Lúc kết thúc bài hát chút mừng sinh nhật, Tô Nguyên Gấm mím miệng nhỏ, thổi tắt ngọn nến, trong lòng thầm nói: "Nguyện vọng của con, nhất định phải thành sự thật."
Cũng ngay lúc này, Tô Mạch lấy ra một hộp quà sinh nhật bự, bên trong là các loại đồ chơi siêu khó, như Sudoku*, cờ vây**, baguenaudier***....vân và mây, toàn bộ điều là trò chơi khảo nghiệm trí thông minh.
*Sudoku

-
** nguyên văn là 未破解的棋盘
Mình không biết nó là gì cả, tìm đủ cách thì ra cờ vây, mà bản dịch thì ghi bàn cờ không có ô vuông hay vị phá giải đích bàn cờ, ai biết chỉ mình với nha.
-
*** nguyên văn là 九连环
Tên tiếng anh là baguenaudier
Dịch ra tiếng việt là cửu liên hoàn.

-
Tô Mạch biết con trai mình là một tiểu thiên tài, cậu không quá ưa thích mấy món đồ chơi bình thường.
Quả nhiên nhìn thấy một hộp quà to như vậy, Tô Nguyên Gấm rất là thích.
"Cảm ơn ba ba." Nói cảm ơn Tô Mạch xong, nhóc con lại hướng ánh mắt sáng lấp lánh về phía Ân Âm, không kịp chờ nói: "Mẹ ơi, mẹ tặng quà sinh nhật gì cho Đô Đô?"
"Đây đây." Biết tiểu gia hỏa chờ mong cả ngày, Ân Âm cũng không để cậu chờ đợi. Đem hộp quà nhỏ lấy ra.
Hộp được gói tinh xảo, chỉ lớn cỡ lòng bàng tay, còn gắn một cái nơ bướm xing đẹp.
Tô Nguyên Gấm cẩn thận từng li từng tí đem nơ bướm mở ra, lộ ra món quà ở bên trong hộp.
Là một tác phẩm điêu khắc bằng gỗ, cóba người được chạm khắc trên đó, hai lớn một nhỏ, bởi vì khắc đến thật sự giống, sinh động như thật, cậu bé nhìn một chút là có thể nhận ra.
Cậu cầm bức tượng điêu khắc gỗ nhỏ, kích động nói: "Mẹ ơi, cái này, đây là ba người chúng ta sao?"
Bên trên tượng gỗ là một người đàn ông mặc tây trang, người phụ nữ mặc váy dài, hai người nắm tay một cậu bé mặc quần yếm, trên mặt ba người đều mang theo nụ cười.
"Đúng rồi, đây là một nhà ba người chúng ta, mẹ đặt biệt mời người điêu khắc, làm quà sinh nhật cho con, thế nào, có thích không?" Ân Âm cười híp mắt hỏi.
Hết chương 78.
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ❤❤❤
Mây: nay lên sớm tối ngủ sớm nha mấy bà, mấy đêm nay toàn thức gần sáng, mệt quà trời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.