Chương trước
Chương sau
“Mẹ, hôm nay sao mẹ về sớm vậy? Không phải nói phải ra ngoài tham dự buổi liên hoan mừng phim đóng máy sao?” Vừa mở cửa liền nhìn thấy Phương Bội Khả đang ngồi trên sofa đắp mặt nạ, Kỉ Tình liền có phần kinh ngạc hỏi.
Nghe thấy con trai bảo bối trở về, Phương Bội Khả ngay lập tức liền nâng mắt nhìn về phía y, phất phất điều khiển trong tay :“Hôm nay bởi vì không có đối tác quan trọng, nên mẹ được người đại diện cho nghỉ sớm.”
Rõ ràng là danh gia vọng tộc, nhưng nguyên chủ cũng không ở trong biệt thự sa hoa phú quý, trái lại, lại chỉ sống trong một căn hộ ở cạnh công viên, diện tích không lớn không nhỏ, nhưng thắng ở rất có không khí gia đình.
Lúc này, bị động tĩnh ở đây kinh động, từ trên lầu, một nam nhân trung niên gương mặt kiên nghị, tuổi hơn bốn mươi, mặc một bộ quần áo hưu nhàn nhưng vẫn không che giấu được khí chất uy nghiêm của thượng vị giả cũng đã chậm rãi đi xuống.
“Về rồi à, trễ như vậy?”
“Cha.” Gật đầu chào hỏi với cha Kỉ, Kỉ Tình liền yên lặng xỏ dép lê vào, chuẩn bị lên lầu, tránh nói nhiều sai nhiều :“Thưa cha, thưa mẹ, con lên lầu trước.”
“Chậm đã.”
Chỉ là, chưa kịp để Kỉ Tình chuồn đi, đứng trên cầu thang, Kỉ Hiếu Nguyên liền đã nghiêm giọng bảo, đồng thời, cũng vắt tay sau lưng, từ từ bước xuống :“Nếu đã về rồi, vậy liền đi xem cái này đi.”
“Cha muốn con xem cái gì?” Mặc dù nghi hoặc trong lòng, song, đứng trước hai vị trưởng bối, Kỉ Tình cũng không có khả năng cạch mặt bọn họ. Cho nên, liền giữ khuôn phép, theo sát phía sau.
Lúc này, nghe được đối thoại của cả hai, Phương Bội Khả liền đem TV tắt đi. Sau đó, mới liếc nhìn hai nam nhân đang ngồi vào bên cạnh mình, từ dưới ngăn thứ hai của bàn tiếp khách đem một quyển gì đó nặng trịch lấy ra.
“Đây là danh sách tiểu thư của các gia đình giàu có, có quyền có thế, xứng đôi với con mà mấy hôm trước mẹ nhờ người lựa chọn ra. Con nhìn một chút đi, xem thử có vừa ý ai không. Nếu vừa ý liền hẹn người ta ra ra xem mắt.”
“Cũng hơn hai mươi tuổi đầu rồi, con còn định độc thân đến khi nào nữa?”
Kỉ Tình khẽ rũ mắt, nhìn xem quyển danh sách trong tay Phương Bội Khả, nhưng ngay cả một chút hứng thú cũng không có. Y không tiếp lấy nó, đồng thời cũng bắt đầu suy nghĩ, không biết có nên đem chuyện vừa rồi nói ra hay không…
“Kỉ Tình, thế nào?” Thấy Kỉ Tình im lặng không nói, cha Kỉ ngay tức khắc liền hùng hậu hỏi.
Nhìn ‘cha mẹ’ của mình một chút, theo suy nghĩ của y, thì đau dài không bằng đau ngắn, chi bằng sớm một chút nói rõ mọi việc :“Cha, mẹ, con có một chuyện vô cùng quan trọng muốn thông báo cho hai người biết.”
Đột ngột nhìn thấy Kỉ Tình nghiêm túc như vậy, ngay cả ngữ điệu đều trở nên trịnh trọng, Phương Bội Khả cùng Kỉ Hiếu Nguyên cũng không khỏi nghiêm nghị lại, chuyên tâm lắng nghe.
“Cha, mẹ, thật ra…con thích nam nhân.” Kỉ Tình nói rất nhẹ, rất từ tốn, lo sợ chính mình khiến hai người bọn họ tại chỗ dọa đến đau tim.
Chỉ là, nói xong, lửa giận giống như trong tưởng tượng cũng không hề trút lên người của y. Trái lại, sau khi nghe xong, Phương Bội Khả lại chỉ cười nhạt một tiếng :“Chỉ có như vậy?”
“Mẹ, người không tức giận sao?” Biểu hiện của bà vì sao lại không giống trong dự tính của y chứ?
Đối với thái độ ngạc nhiên của Kỉ Tình, lúc này, Phương Bội Khả ngược lại lại cảm thấy khó hiểu. Bà đem quyển sách trong tay đặt xuống, nghi ngờ hỏi :“Tại sao phải tức giận chứ? Thích nam nhân thôi mà, cũng đâu phải chuyện kỳ lạ gì.”
“Lát nữa mẹ sẽ liên hệ người mai mối làm một bảng danh sách liệt kê Omega nam cho con.”
“…” Nghe đến đây, Kỉ Tình rốt cuộc cũng phát hiện, chính mình đã nhầm lẫn ở đâu. Bởi vì suýt chút nữa y liền quên mất, thế giới này không hề quan tâm khái niệm giữa nam và nữ, mà chỉ có Alpha, Beta và Omega!
“Mẹ, con cảm thấy người cần chuẩn bị tâm lý một chút. Bởi vì ý của con là…” Hít sâu một hơi, Kỉ Tình liền chân thành tha thiết bổ sung :“Con thích Alpha.”
‘Lạch cạch’ Ly nước trong tay Kỉ Hiếu Nguyên bị đặt xuống, ông nhìn xem Kỉ Tình, gần như không tin được vào tai của mình.
Ở bên cạnh, lúc này, Phương Bội Khả rốt cuộc cũng không giữ được bình tĩnh nữa mà đem mặt nạ gỡ ra, lập tức đứng dậy, truy hỏi Kỉ Tình :“Con trai, con có biết mình đang nói gì không? Con…sao con lại có thể nói mình thích Alpha được, đừng đùa như vậy…”
“Mẹ, con không đùa, là nói thật.” Từ từ đứng lên, lúc này, Kỉ Tình vẫn nghiêm nghị nói, không chút xao động :“Con thích Alpha, hơn nữa, tụi con đã quyết định sẽ kết hôn với nhau.”
Vẫn còn mang tâm lý may mắn, nhưng đến khi nghe được Kỉ Tình chính miệng thừa nhận, Phương Bội Khả liền không khỏi ngây dại. Về phần Kỉ Hiếu Nguyên, ông đã tức giận đến vỗ bàn, đứng phắt dậy.
“Thằng con trời đánh này! Mày muốn chọc cho tao và mẹ mày tức chết có đúng không?!!”
Dứt lời, Kỉ Hiếu Nguyên liền giơ tay, muốn đem Kỉ Tình tát cho tỉnh ra. Chỉ là, chưa để ông đánh xuống, Phương Bội Khả liền đã hét toáng lên, lập tức ôm chặt lấy ông :“Hiếu Nguyên, ông bình tĩnh một chút…”
“Kỉ Tình, ngoan, mau giải thích cho cha con hiểu đi, đừng chọc tức ông ấy nữa.”
“Mẹ, ý con đã quyết, dù có bị đánh chết, con cũng sẽ không thay đổi.” Kỉ Tình rũ mắt, vẫn không hề dao động chút nào. Cũng không muốn né tránh, một bộ dạng thấy chết không sờn.
Lúc này, Kỉ Hiếu Nguyên đã tức giận đến toàn thân phát run. Nếu không phải bị Phương Bội Khả ôm lại, ông đã sớm lao tới, đánh gãy chân của y :“Tốt, tốt lắm, lông cánh cứng cáp, bây giờ còn học được cùng người trong nhà đối nghịch rồi có đúng không?”
“Tao nhất định không đồng ý để mày ở bên một tên Alpha đâu. Nếu mày nhất thiết phải ở bên nó, vậy thì cút ra khỏi nhà, từ nay về sau đừng quay lại cái nhà này nữa, cũng đừng gọi tao là cha!”
**Tình hình hơi căng…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.