"Câu này là tôi nói mới phải chứ nhỉ!!".
Tiếng lộc cộc của giày cao gót vang lên, một người phụ nữ mặc sườn xám đen sang trọng. Dây chuyền ngọc trai sáng bóng cùng với đôi cao gót đầy quyền lực đánh hông bước vào. Phú bà này che mặt, không rõ là người ở đâu.
Số người có thể sử dụng súng ở nơi này không nhiều, chắc chắn là một nhân vật tầm cở. Mộng Điệp gào lên muốn tiến đến đánh người thì lại bị mẹ mình ngăn lại. Vị phu nhân kia từ từ ngồi xuống, chân vắt chéo đối diện với hai ông bà cựu chủ tịch mà không kiên dè:
"Ông nói tôi không sợ luật pháp. Vậy luật ngầm của ông bịch chặt hết luật pháp tôi còn sợ cái gì chứ cựu chủ tịch??".
"Cô là ai? Tôi chưa từng thấy cô xuất hiện ở bất kì trang báo nào?!".
"Chuyện đó là chuyện mà một chủ tịch cần lo sao?? Tôi nghĩ thiết thể là bây giờ, ông nên lôi con gái mình về quản cho tốt, coi chừng chiếc ghế của ông sắp gãy chân vì cô ta đấy!!".
"Chết tiệt, con đàn bà điên này dám lên mặt với ai hả?? Biết mình đang nói chuyện với ai không??". Mộng Điệp lại giở thói côn đồ muốn đến đánh Cảnh Nghi nhưng lại bị vệ sĩ của cô ngăn lại. Thấy cô ả cứ không ngừng lãi nhãi, Cảnh Nghi liền mất kiên nhẫn dí sát súng vào đầu của Mông Điệp hâm doạ:
"Cô vô tình nhưng súng của tôi cũng không có nhân tính đâu!!".
"Mẹ...!!Ba ơi...!!Cứu con với!!!".
Không khí xung quanh bổng nhiên tĩnh lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-lam-thien-kim-danh-da-ngan-nguoi-ghet/3324045/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.