Khi Phong Miên quay lại thì đã thấy nàng rơi khỏi xuống đáy vực. Y muốn nhảy xuống cứu nhưng lại bị Hạ Y ngăn lại: "Đại tỷ, không xuống được. Đó là vực Thẳm Hạn đến cả Phụ Mẫu cũng phải một phen sống chết mới giữ lại mạng. Chúng ta tốt nhất nên quay về thì hơn?!".
"Muội đang làm gì vậy? Ta chỉ muốn doạ muội ấy một chút để muội ấy quay về, sao lại thành cớ sự thế này??".
"Giờ lành sắp đến rồi, chúng ta mau quay về báo tin đi!!Kẻo ảnh hưởng đến cả hai bên gia tộc nội chiến loạn thương vong!!".
Dù tiếc nuối nhưng Phong Miên và Hạ Y vẫn phải quay về. Hạ Y mĩm cười nhẹ nhàng nắm chặt miếng linh phù trong tay tượng trưng cho tính mạng của Liên Kiều cầu nguyện: "Hy vọng muội có thể sống tốt ở thế giới song hành trong truyền thuyết, Cảnh Nghi!!".
Phía bên này, Liên Kiều rơi mãi không thấy điểm dừng, đành gọi hệ thống cứu vãn: "Hệ thống cứu mạng!! Ta sắp hẹo đến nơi rồi đây này!?".
/Có đồ dùng sao không dùng??Kêu réo cái gì mới chỉ đánh được lớp nền thôi ấy?Có thấy phiền không vậy ??!/.
Bấy giờ nàng mới nhìn lại trên lòng bày tay của mình đang nắm chặt thứ gì đó. Nhớ lại trước lúc Hạ Y đẩy mình xuống đã đưa nó cho mình rồi còn nói một câu gì đó...
"Cố lên nhé!!".
Liên Kiều thật sự hoảng loạn, tay va vào vách đá khiến máu túa ra chảy vào lòng bàn tay vị bảo vật kia hút sạch. Mắt thấy sắp chạm vào nhung nham nóng chảy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-lam-thien-kim-danh-da-ngan-nguoi-ghet/3318177/chuong-53.html