Liên Kiều bàng hoàng im bặt lắng nghe thông tin mà Hoa đã đọc. Sự suy sụp trong tâm hồn bắt đầu vụn vỡ. Cô hoảng loạn quơ tay sơ ý làm rơi tách trà:
"Chị Kiều chị sao vậy?".
"Không ...chị không sao. Em giúp chị gọi điện thoại đến Đinh Gia, chị muốn gặp Đắc Vũ để nói chuyện!!".
Hoa không biết nói gì, chỉ đành dọn dẹp rồi làm theo lời Liên Kiều. Cô suy tư hít một hơi thật dài rồi thở phào. Câu chuyện này đang dần ép cô vào thế khó:
"Làm nữ phụ quả thực không dễ dàng gì cả!!".
Bên phía này, Đắc Vũ hôn mê đã ba ngày mới tỉnh lại. Lúc mở mắt thì thấy Ôn Nhu luôn nằm cạnh mình. Anh dường như ý thức được tình cảm của cô ta dành cho anh.
Cơn đau đầu lại khẽ lướt qua, Đắc Vũ cắn răng chịu đựng. Tiếng động khá lớn khiến Ôn Nhu tỉnh giấc, cô lo lắng:
"Anh Vũ, anh tỉnh rồi hả!? Để em gọi bác sĩ nha!!".
"Không cần đâu, em chăm sóc anh cả đêm đã mệt rồi ngủ thêm đi!! Ngoan!!".
"Dạ vâng ạ! Anh ngủ cùng em môt lúc nhé!!".
"Được, anh ngủ cùng em!!".
Anh ta tỉnh dậy thì lại giống như một người khác. Tình yêu dạt dào được khắc họa rõ nét hơn nữa. Anh ôm Ôn Nhu trong vòng tay, cô ngẫng mặt lên nhìn anh mĩm cười:
"Sao vậy, mặt em dính gì hả?".
"Em xinh đẹp quá nên anh nhìn thôi!!"
"Dẻo miệng!!!".
Ánh mắt đó, đồng tử màu lam đó khiến Đắc Vũ như nhớ lại điều gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-lam-thien-kim-danh-da-ngan-nguoi-ghet/3318164/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.