Định đứng lên thì chân đã bị tróc da một mảng khá lớp ở gối khiến cô đau đớn mà ngã vào lòng của Đắc Vũ. Anh ta định vòng tay bế cô lên nhưng bị cô ngăn lại:
"Không!! Đừng bế tôi!!".
Đắc Vũ cau mài khó chịu ra mặt:
"Nhưng em bị thương rồi!!...Hay là tôi cõng em nhé??".
"Ừm!!".
Do dự một lúc, Liên Kiều cũng gật đầu đồng ý. Con đường tối vắng vẻ có Đắc Vũ khiến cô cảm thấy an tâm hơn. Không khí có chút trầm tỉnh.
Nhịp tim của anh đập liên hồi đến cả Liên Kiều ngồi phía sau cũng có thể nghe thấy. Cô nhanh chóng né tránh qua chuyện khác để làm anh phân tâm:
"Là lớp trưởng Vũ!! Hôm nay tôi...!!!".
Anh nhắm mắt cũng biết Liên Kiều định nói gì liền chen ngang:
"Em cúp học!! Đúng chứ?? Đừng lo tôi đã không điểm danh em rồi!!".
Liên Kiều mĩm cười:
"Thế thì tốt quá!!!".
Đi thêm vài bước đã đến trước cổng nhà của Lâm Gia. Mấy cô hầu thấy vậy thì mở cửa ra đón Tiểu Thư. Đắc Vũ đặt cô xuống rồi lo lắng hỏi thêm:
"Em vào trong được không?? Tôi bế...!!!".
Liên Kiều lắc đầu kịch liệt từ chối:
"Tôi tự vào là được rồi!!".
Còn không quên lấy một cái bánh sửa chua nhỏ còn sót lại trong túi xách dúi vào tay của Đắc Vũ. Mĩm cười chào tạm biệt:
"Bái bai!! Đây coi như là quà hối lộ anh!!".
Khập khiễn bước vào trong nhà, cùng với sự giúp đỡ của mấy cô hầu. Cánh cửa Lâm Gia nặng trĩu dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-lam-thien-kim-danh-da-ngan-nguoi-ghet/2663573/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.