Liên Kiều vùng ra chạy thẳng vào phòng tắm. Nhìn vết son lem lên tới tận má. À không...là cô đang đỏ mặt...
Đối diện với mình trong gương. Cô càng sốc hơn khi trên cổ và vai đều chi chít những vết hôn còn chưa kịp phai. Lòng như gợn sóng:
"Tiêu rồi!! Yêu tình tình chạy chạy tình tình theo!!"
Vò đầu bức tóc mãi vẫn không tìm được cách nào cứu vãn tình thế. Thôi thì 36 kế chạy là thượng sách. Liên Kiều mặc lại quần áo, chỉnh lại trang phục như chưa có chuyện gì sảy ra.
Bước ra ngoài với tâm thế điềm đạm. Đôi mắt lạnh như băng. Dáng điệu bắt chước mấy chị phú bà bao nuôi trai trẻ, hoặc là tình một đêm:
"Ờm!! Tôi còn có việc đi trước nhé!!".
Nhưng làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Đắc Vũ chỉ quấn một cái khăn tắm ở dưới chân, lộ ra cơ bụng sáu múi khiến cô hơi ngại ngùng mà lùi lại:
"Anh ....anh...anh...muốn làm gì tôi?? Tôi la lên đấy!! Biến thái cứu tôi dới...?!".
Nhanh tay bóp hai má của Liên Kiều lại. Đôi môi đỏ nhỏ xinh chúm chím như con chuột cũng có chút đáng yêu khiến anh không nhịn được mà mĩm cười nhẹ:
"Em làm gì vậy?? Muốn chạy sao??".
Liên Kiều ấp úng đáp:
"Đâu?! Tôi còn bận mà?! Tôi...trễ học rồi...!!".
Sắc mặt của Đắc Vũ vẫn không hề biến sắc. Chết thật, theo nguyên tác thì nam phụ Đắc Vũ chăm học lắm, không hề bỏ lỡ bất kì tiếc học nào mà?. Sao giờ lại thay đổi 180 độ thế?.
Không những không phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-lam-thien-kim-danh-da-ngan-nguoi-ghet/2663564/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.