Từ khi Tiết gia bị diệt, nàng trở nên cứng rắn lạnh lẽo hơn nhiều, dần nặn ra thói quen không thể hiện cảm xúc, nhưng khi nhũ mẫu con trai lớn nói với nàng, lão gia chơi với đại thiếu gia cả buổi chiều, nàng lộ vẻ kinh ngạc.
"Ngươi nói Lâm Tô?"
"Là lão gia." Nhũ mẫu hết sức cao hứng, "Ngày xưa lão gia chưa từng thân thiết với mấy tiểu chủ tử, nô tỳ còn tưởng hắn không thích trẻ con, nhưng bây giờ xem ra, lão gia cũng thích bọn họ lắm."
Tiết Phượng Nghi biết, Lâm Tô là thích mấy đứa nhỏ, làm cha làm mẹ đâu có ai không thích thân sinh cốt nhục của mình? Chỉ là trên người Lâm Tô có chút tật xấu của người đọc sách, thích ra vẻ nghiêm nghị để được tôn sùng, thích nhưng không đi thân cận, chứ đừng nói gì đến buông bỏ tư thái chơi với con cái, đây mới là chuyện khiến nàng kinh ngạc.
Nhưng chỉ kinh ngạc một chút, cũng không quá kì quái, quan hệ cha con, lâu lâu chơi với con nhỏ cũng là bình thường.
Mãi đến giờ cơm tối, Tiết Phượng Nghi đợi miết không thấy hai cha con đến dùng cơm, liền cho người đi hỏi, người hầu trở về nói lão gia và thiếu gia tự nhốt mình trong phòng, không biết làm gì, lúc này Tiết Phượng Nghi định tự mình đi xem thử.
Tiết Phượng Nghi mới đến sân đã nghe tiếng kinh hô không ngừng của nhi tử, còn có sùng bái kính ngưỡng.
"Wow, cha thật lợi hại!"
Một thanh âm khác sủng nịnh trả lời, "Còn có thứ lợi hại hơn cơ, muốn xem không?"
"Muốn xem muốn xem!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-la-dai-boss/1122924/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.