Ba mẹ Lâm Niệm vừa nghe Lâm Tô là đứa con gái bị bắt đi mười tám năm trước của mình, bây giờ đứng ngồi không yên, lập tức bỏ xó công việc chạy về phía trường học. 
Lâm Niệm nói trước với Lâm Tô chuyện ba mẹ định đến, sau đó không chút do dự bán đứng Lâm Sâm. 
"Chị, là anh hai nói, không phải em, anh ấy là người không biết giữ mồm! Chị nhìn em nè, chị nói cho em biết lâu như thế, em còn chưa kể cho người khác biết nữa á? Anh ấy vừa biết đã ba ba bô bô nói cho mọi người..." 
Lâm Niệm bi bô nói với Lâm Tô, cậu không phải ghét bỏ Lâm Sâm, mà muốn nói gì đó dời đi lực chú ý. Phải gặp mặt ba mẹ, cậu cảm thấy có lẽ chị gái sẽ khẩn trương, không biết làm sao, lỡ chị còn chưa chuẩn bị gì, cảm thấy khó chịu, không được tự nhiên thì sao? 
Lâm Tô thấy Lâm Niệm còn khẩn trương hơn cả cô, trong lòng chỉ thấy nuôi cậu em trai đáng đồng tiền bát gạo đó chớ, vừa hiểu chuyện còn tri kỉ, không uổng công cô chăm sóc cậu. 
Trước khi xe phi hành dừng lại Tô Ức Chi còn oán trách Lâm Tinh Hà, "Anh nói xem, anh gặp mặt con gái rồi mà không nhận ra nó, có khiến con bé khó chịu không?" 
Lâm Tinh Hà xoa xoa tay nói, "Tại anh tại anh, mắt anh không dùng được. Vẫn là thằng ranh Lâm Niệm, đã biết trước rồi mà không nói với chúng ta, còn cố ý lừa dối ba mẹ, anh còn tưởng con bé là bạn gái nó..." 
Tô Ức Chi khẩn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-la-dai-boss/1122896/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.