Không thể không nói Mạc Hàn khá thông minh, còn có thể nghĩ ra cách này áp chế nam chính. Mà còn rất biết tự lượng sức mình, Lâm Tô chỉ nhắc nhở cậu ta một câu Lâm Kỳ là Song Mộc, cậu ta đã tỉnh táo lại, không mù quáng đọ sức với đối phương.
"Trực tiếp dẫn dụ mọi người bỏ phiếu là không thể, người nghe không phải người ngu. Cho dù bị mê hoặc lúc đó, sau đó tỉnh táo lại, nghe hai bài, nếu theo tiêu chuẩn của người bình thường, tự nhiên bị mắng. Huống hồ dị năng của tôi không mạnh mẽ đến mức chi phối tinh thần người khác. Tinh thú bị mê hoặc vì trí lực của bọn nó thấp."
Lâm Tô làm được, nhưng không thể để người khác biết cô làm được. Nếu cô thể hiện bản thân quá mạnh mẽ, dễ khiến người khác kiêng kị. Giả sử hôm nay cô dụ được người khác bỏ phiếu, tranh giành chiến thắng, liệu mai có được người dân liên minh bình chọn bầu cử luôn không? Thành thủ lĩnh chính phủ? Thậm chí người vô tình bị cô khống chế, thành con rối trong tay cô? Điều này rất đáng sợ, không nên có nhân vật nguy hiểm như thế tồn tại, cho dù cô ngăn được hóa thú cũng không ổn.
So với lợi ích cô mang đến, người ta còn lo sợ nguy hại cô đem lại hơn.
Mạc Hàn nghe cô nói không được, thần sắc buồn rầu, nhưng lại nghe Lâm Tô nói tiếp: "Thật ra, cậu muốn thắng không phải không có cách."
Trong nháy mắt Mạc Hàn lại tươi tỉnh, "Cách gì? Cậu nói đi, chỉ cần thắng, cậu chính là đại ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-la-dai-boss/1122891/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.