Bao đồ của Lâm Tô không nhỏ, không chỉ có sách mà còn có một số đồ ăn khác.
Nguyên chủ được người nhà nuông chiều từ bé, đến nông thôn không thể chịu khổ được, viết thư phàn nàn với người nhà, thế là Lâm gia gửi một mớ đồ ăn cho cô, sợ cô ở nông thôn chịu thiệt.
Lâm Tô xuyên tới không đúng lúc, vừa lúc đồ ăn gửi trước đó đã bị nguyên chủ ăn hết, cho nên sau khi cô xuyên vào cũng chỉ có thể cùng mọi người ăn rau dại lương khô mấy ngày.
Lý Tiểu Mai nhìn chằm chằm đống sách, hai mắt tỏa sáng. Lâm Tô không đợi cô ta mở miệng, liền nói, "Tài liệu không ít, mọi người có thể thay phiên nhau đọc. Tiểu Mai, cô muốn mượn quyển nào?"
Lý Tiểu Mai mừng rỡ, vội nói, "Cảm ơn nha Lâm Tô, vậy tôi không khách khí đâu đó. Tôi định học toán trước, tôi cực kì sợ môn này, lúc còn ở trường toàn đứng chót, không ôn không được."
Lý Tiểu Mai vừa nói, vừa chọn ra hai quyển. Mặc dù Lâm Tô cho phép, nhưng cô ta cũng không có ý lấy liền mấy quyển. Người ta cũng cần ôn tập đấy, cô ta lấy hết thì phải làm sao?
Lâm Tô không để ý, cô mới mở xem, những kiến thức này rất quen thuộc với cô, thế giới trước mới học qua. Trí nhớ của cô rất tốt, chỉ cần là thứ đã xem qua thì rất khó quên, cho nên ôn tập cũng chỉ là bước lên sân khấu thôi.
Buổi chiều, những người khác bắt đầu trở về sân làm việc, nghe nói sách của Lâm Tô tới, nhao nhao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-toi-la-dai-boss/1122834/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.