Trong phủ Tể tướng, Lý Tấn mới từ thư phòng của Liễu Đình đi ra, ngoài phòng Liễu Vũ Vi sớm đã đợi thật lâu ở đó.
Thấy hắn, Liễu Vũ Vi lập tức kéo váy chạy qua, trên mặt tràn đầy ý cười thẹn thùng: "Lý Tấn, chàngnói chuyện với cha xong rồi? Cha cũng thật là, chàng vừa mới tỉnh không bao lâu, đã không cho chàng tĩnh dưỡng thêm mấy ngày. Tới, đây là ta chuẩn bị tổ yến cho chàng, đểchàng bổ thân mình." nói xong nàng từ khay trong tay một thị nữ, cầm lấy một chén nhỏ tinh xảo, đưa đến trước mặt hắn, "Ta hầm thậtnhiều thứ, chàmg mau thừa dịp còn nóng uống đi."
Lý Tấn lui về phía sau một bước, sắc mặt lãnh đạm, hơi hơi rũ mắt, chán ghét vàhận ý xẹt qua trong mắt. hắn cũng chưa liếc mắt nhìn nàng một cái, nghiêng người trực tiếp vòng qua bên cạnh rời đi.
Liễu Vũ Vi cứngđờ tại chỗ, đầy mặt không dám tin, nàng gắt gao cầm chặt chén trong tay, đầu ngón tay đã ẩn ẩn trắng bệch, đột nhiên, nàng la lên một tiếng, hung hăng ném chén cầm trong tay xuống mặt đất, trên mặt một mảnh dữ tợn.
Sao lại thế này? Sao lại thế này!
Từ lần trước hắn hôn mê tỉnh lại, cả người đều thay đổi!
Trước kia, đối mặt với hắn, tuy thái độ xa cách, nhưng tốt xấu gì còn nể mặt mà cự tuyệt.
không giống như bây giờ, nhìn cũng không liếc nàng một cái, giống như nàng có bao nhiêu chán ghét.
Chán ghét? Nàng Liễu Vũ Vi chưa bao giờ lấy lòng một người nào như thế, hắn dám chán ghét?!
Vậy hắn thích ai? Bé gái mồ côi nông thôn kia sao!
A, Ngoan Bảo?
Tưởng tượng đến hắn cho dù hôn mê cũng kêu cái tên kia trong miệng, còn chuyện mấy ngày hôm trước nàng phái người điều tra ra, thần sắc trên mặt nàng càng vặn vẹo.
Nực cười, nàng đường đường là đích nữ Tể tướng lại không hơn một thôn cô?
Liễu Vũ Vi cười lạnh, trong mắt tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tinh-tham-mot-tac/255388/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.