Hạ Tình Tình trong đầu vẫn trống rỗng như cũ, nghe vậy theo bản năng quay đầu lại, mắt hạnh mênh mông nhìn hắn, trong mắt tràn đầy mờ mịt.
Khương Hạo nhìn nàng một lúc lâu, ngừng xem, nhàn nhạt mở miệng: "Thôi, hôm nay ngươi ở lại đây... Ngày mai hẵng trở về thu thập đồ đạctới đây."
Dứt lời, nhấc chân đi ra cửa, sắp tới cửa lại dừng bước: "Về sau ở chỗ này làm việc cẩn thận, đừng ném mặt mũi bản công tử." nói xong, cũng không đợi nàng đáp lại đã đi rồi.
Hạ Tình Tình nhìn bóng dáng hắn đi xa, rốt cuộc phục hồi tinh thần, ngồi dậy, nhanh chóng mặc quần áo. Thân mình còn hơi nhũn ra, nàng ngồi dựa vào giường, nhớ tới việc vừa rồi, mặt lại bắt đầu nóng lên.
"Ký chủ, côđang thẹn thùng sao?"
"Hệ thống chết tiệt! Cậu còn mặt mũi ra đây! Vừa mới chết ở đâu?!" Hạ Tình Tình vừa nghe thanh âmhệ thống đê tiện hề hề đã có một bụng lửa.
"Oan uổng a, ký chủ. Vừa mới lúc cô tìm tôi, đột nhiên tôi như bị giam cầm, hoàn toàn không phát được tiếng."
"Tại sao lại như vậy?!" Hạ Tình Tình nghe vậy nhíu mày, vẻ mặt hoài nghi: "Cố tình vàolúc đó?"
"Là thật. Lúc hắn đối với cô... cái thời điểm đó, vốn dĩ tôi muốn dùng hình nộm thế thân, lại phát hiệnkỹ năng này hoàn toàn bị khóa chặt, hẳn là có liên quan với năng lượng của tôi bị tiêu hao quá nhiều."
"Cái gì?!" Hạ Tình Tình nghe vậy thiếu chút nữa từ trên giường nhảy dựng lên, đã không có hình nộm thế thân, về sau gặp lạichuyện này thì làm sao bây giờ!
"Ký chủ... cô trước đừng kích động..." Bởi vì một lúcnữa còn có thứ càng làm cô kích động, hệ thống rối rắm mở miệng "Vừa mới cô bị Khương Hạo cái thời điểm kia... khí vận thuộc về hắn bao vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tinh-tham-mot-tac/255378/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.