Vi Nhã nghe như sét đánh.
CMN hệ thống.
Về ta chém chết ngươi.
Quan hệ loạn luân như vậy mà ngươi cũng cho vào được hả?
[Ký chủ, cô đừng cái gì cũng đổ lên đầu ta như thế, cái này là ngẫu nhiên]
Ngẫu nhiên cái đầu mi!
Rõ ràng là mi muốn tăng độ khó cho game!
Vi Nhã dùng tay ôm đầu, lắc nguầy nguậy: “Không thể nào, ngươi lừa ta”
Mộ Lâm nhìn cô thương cảm: “Ta không lừa con”
Giỏi lắm, đến xưng hô cũng đổi rồi.
Phỉ Thúy thấy vậy, định tiến đến an ủi, nhưng bị cô gạt ra.
Tên thuộc hạ thấy vậy cũng không thể
mở miệng xin cô thuốc giải được.
Ôm đầu lắc một hồi, Vi Nhã thấy hơi chóng mặt nên thôi.
Phỉ Thúy thấy cô đã an tĩnh lại, bèn lên tiếng: “Công chúa, người không sao chứ?”
Một lúc sau, mọi người trong phòng nghe thấy tiếng: “Hức... hức...”
Phỉ Thúy luống cuống: “Công chúa, đừng như vậy” dùng khăn tay lau nước mắt cho cô.
Phỉ Thúy theo công chúa từ bé, có thể nói là cùng công chúa lớn lên. Tuy công chúa có phần kiêu ngạo, nhưng đối với Phỉ Thúy, vẫn là một chủ tử tốt.
Mộ Lâm cứ như mọc rễ ở đó vậy, chân không nhấc nổi. Hắn nhìn tiểu nha đầu vì mình mà thương tâm, vốn định tới an ủi một phen, nhưng cánh tay giơ lên rồi lại hạ xuống. Giữa hai người bây giờ có một bức tường ngăn cách: Huyết thống và đạo đức.
Khóc một hồi, Vi Nhã ngẩng đầu lên hỏi hắn: “Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716739/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.