Tên bịt mặt trợn mắt một cái, ngập ngừng một lúc. Vi Nhã tận dụng cơ hội này tấn công hắn, tháo khăn che mặt của hắn xuống.
“Quả nhiên là Cửu thúc” Vi Nhã cười lạnh.
Mộ Lâm nhíu mày. Đây mới thật sự là cô sao?
Hắn tưởng rằng mình đã hiểu rất rõ cô rồi, nhưng cuối cùng lại nhận ra mình chẳng hiểu gì về cô cả.
“Con đúng là khiến Cửu thúc phải lau mắt nhìn đấy”
Vi Nhã tiến lên, nâng cằm hắn, cười ngọt ngào: “Có xứng với thúc không?”
Mộ Lâm lập tức thoát khỏi tay cô: “Con đừng như vậy”
[Ký chủ, cô định chơi loạn luân đấy à?]
Ta không có đạo đức đến thế sao?
Hệ thống tỏ vẻ hoài nghi sâu sắc về câu nói này của cô.
Nó cảm thấy cô sẵn sàng luôn đấy.
Cô cười khúc khích tiến sát gần hắn, hơi thở của cô phả vào cổ hắn: “Thúc nghĩ gì thế? Con hỏi có xứng làm cháu gái của thúc không? Hay là thúc... đang nghĩ...” Cô ngập ngừng, giọng nói mê ly.
“Ta không nghĩ gì cả” Mộ Lâm ngắt lời cô. Nếu không phải vì đang là nửa đêm, có lẽ Vi Nhã đã thấy được vẻ mặt đỏ như tôm luộc của hắn rồi.
“Cửu thúc nói xem, nửa đêm canh ba thúc tới đây làm gì?” Cô bỗng chuyển chủ đề.
“Ta muốn điều tra lại chuyện công chúa Nam quốc bị sát hại”
“Điều tra được chưa?”
“Vẫn chưa”
“Năng lực của thúc có hạn”
“...” Lần đầu hắn thấy có người đánh giá thấp năng lực của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716737/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.