Vi Nhã lấy 2 tay che ngực.
Thấy Vi Nhã có vẻ không muốn cởi, Dạ Huyền liền phất tay một phát, áo ngoài của cô liền không cánh mà bay, phía trên của cô bây giờ chỉ còn lại một cái yếm đào.
“Quay người lại!” Dạ Huyền ra lệnh.
Vi Nhã không hiểu gì nhưng vẫn làm theo. Dạ Huyền chăm chăm nhìn vào tấm lưng của Vi Nhã. Trên tấm lưng trần của cô có một cái bớt hình thù kì lạ, phía dưới lưng chằng chịt những sẹo lớn nhỏ, nhìn qua có hơi rợn người. Hắn khẽ chạm lên những vết sẹo đó. Hơi lạnh chạm vào da khiến Vi Nhã hơi run lên.
“Sao trên người ngươi nhiều sẹo vậy?” Dạ Huyền hơi cau mày. Sẹo lơn sẹo nhỏ chi chít, Tử Quân hắn chăm nom đệ tử của mình kiểu gì vậy?
Sẹo? Hình như nguyên chủ cũng chưa từng để ý chuyện này, cũng không ai để ý trên người nguyên chủ có sẹo.
“Bài học đầu đời mà thôi” Vi Nhã đáp với vẻ rất thản nhiên.
Ngừng một lát, tự dưng cô quay người lại, ngẩng đầu nhìn thẳng vào Dạ Huyền, bước chân chậm mà chắc tiến tới gần hắn, bá đạo ép hắn vào tường: “Mà tự dưng ma quân đại nhân cởi đồ của ta là muốn làm gì vậy?”
“Đợi tới lúc thích hợp ta sẽ nói” Hai vành tai hơi hồng lên, Dạ Huyền quay mặt đi, tay khẽ đẩy Vi Nhã ra, lại phất tay cái nữa, áo ngoài lại mặc đầy đủ trên người Vi Nhã.
Tự dưng đòi cởi đồ của ta, bây giờ còn làm ra vẻ bị phi lễ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716709/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.