Tới buổi chiều, nhà trường liền thả cho bọn họ đi tham quan làng. Minh Ngọc liền kéo Vi Nhã đi hết chỗ nọ chỗ kia, mua sắm điên cuồng nhằm quên đi nỗi đau buổi sáng. Đang đi thì gặp An Dĩ Mặc đang chọn đồ.
“Trùng hợp quá ha!” Vi Nhã liền tiện tay cầm một cái vòng tay màu ngọc lên ngắm nghía. Cô ngắm cái vòng thực sự rất chăm chú, quyết định trả tiền mua nó.
An Dĩ Mặc hiếu kỳ: “Cô thích chiếc vòng này sao?”
Vi Nhã nâng cái vòng trên tay, miệng nửa một nụ cười nhẹ: “Không thích”
Không thích mà lại nâng niu nó vậy ư?
Nụ cười nhẹ của Vi Nhã thực sự giống như ánh ban mai rót vào lòng hắn, An Dĩ Mặc cảm thấy mình điên rồi. Người hắn thích là Tiêu Yên, không phải tiểu thư chanh chua này.
Xẩm tối, nhà trường liền tổ chức cuộc thi săn kho báu. Kho báu được giấu ở làng bên. Mọi người được chia làm các đội, mỗi đội 4 người. Họ phải đi từ làng này tới làng kia để tìm kho báu, Tất nhiên là dọc đường sẽ có người canh chừng an toàn cho học sinh.
Thầy giáo liền đọc tên các đội.
Quả nhiên như Vi Nhã dự đoán, cô cùng Tiêu Yên, An Dĩ Mặc và Cố Đình cùng 1 đội.
Ba đừng có khiên cưỡng như vậy!
Minh Ngọc không được ở chung với Vi Nhã, chỉ đành chấm nước mắt đi cùng đội khác.
- -----------------------------
“Bây giờ bắt đầu từ đâu đây?” Tiêu Yên mở đầu.
Kho báu không biết là thứ gì, chẳng biết giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716681/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.