Sáng hôm sau, là ngày cuối cùng của buổi dã ngoại. Cách khu nghỉ dưỡng 30 phút đi xe là một bãi biển mới được khai thác, vẫn còn rất vắng vẻ, nước rất trong.
Minh Ngọc liền rủ Vi Nhã đi tới một cửa hàng bán đồ tắm: “Nè nè, chọn đi. Cái này, cái này …” Minh Ngọc gần như quơ hết cả cửa hàng rồi vứt sang cho Vi Nhã. “Mặc thử đi”
Vi Nhã ôm một đống đồ đi vào phong thử đồ.
Vi Nhã nhìn một đống bikini trên tay mình liền thấy một bộ bikini màu xanh nhạt.
Ừm! Cái này không tệ, không quá lộ, khoác thêm một chiếc áo bên ngoài là vừa xinh.
Minh Ngọc thấy Vi Nhã bước ra, mắt không khỏi sáng lên, “Bọn con trai sẽ phải quỳ rạp dưới chân cậu”
Vi Nhã bĩu môi. Người cần quỳ rạp dưới chân cô thì chẳng thấy quỳ, suốt ngày mang cái vẻ đã nghiện lại còn ngại, nhìn thấy cô là chạy mất hút.
Chờ Minh Ngọc mua xong, hai cô gái liền tiến ra bãi biển. Ánh nắng trong vắt chiếu xuống mặt biển, không khí tươi mới, gió thổi nhè nhẹ cùng tiếng sóng vỗ rì rào khiến Vi Nhã cảm thấy lâng lâng. Cô liền kiếm một cái ghế dài nằm xuống tận hưởng mặc cho vô số cặp mắt như đèn pha nhìn vào mình.
Nhưng không nghỉ ngơi được bao lâu, ở phía xa liền có tiếng ồn ào: “Có người đuổi nước, hình như là Cố Đình”
Cố Đình?
Sang thế giới này hắn thành vịt cạn rồi?
Vi Nhã liền nhanh chóng đứng dậy chạy ra bờ biển, thấy Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716679/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.