“Xem ra là say rồi!” An Dĩ Mặc bất đắc dĩ đi qua bàn đỡ Vi Nhà lên liền cảm thấy có gì không đúng lắm.
Lúc này hệ thống vồ một cái cắn vào quần hắn.
[Mau bỏ ký chủ ra! Chủ nhân mà biết được thì bổn hệ thống lại phải về thùng rác đó! A….]
“Méoooo!!!!!”
Một con mèo nhỏ thì lực lớn tới đâu, An Dĩ Mặc hẩy cái chân một cái, con mèo bay xa tám hướng.
“Con sẽ không phụ kỳ vọng của ba!” Vi Nhã nói mớ.
An Dĩ Mặc khựng tay lại, nhưng cuối cùng không nghĩ nhiều, vòng tay qua định bế cô lên.
“Khó chịu quá!” Vi Nhã thở hồng hộc, mồ hôi chảy xuống, chân mày nhíu lại.
An Dĩ Mặc vội vàng sờ lên trán cô rồi hốt hoảng nhanh chóng bế cô đưa tới bệnh viện.
Uống chút rượu vang mà bị sốt thành như này sao?
Vi Nhã nhanh chóng được đưa tới phòng cấp cứu. An Dĩ Mặc chờ bên ngoài thì nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Tiêu Yên.
Sao cô ấy lại ở đây? Không khỏe chỗ nào sao?
Bọn họ thỉnh thoảng vẫn gặp nhau qua những buổi tiệc xã giao, Tiêu Yên lúc này không còn là cô gái nghèo nhút nhát như ngày xưa mà càng ngày càng tự tin.
An Dĩ Mặc bước lên chào hỏi: “Tiêu Yên, em không khỏe ở đâu sao?”.
Dường như nghe thấy giọng nói quen thuộc ở một nơi như thế này, Tiêu Yên không khỏi sửng sốt, quay đầu lại liền thấy An Dĩ Mặc.
“Anh…” An Dĩ Mặc chưa kịp nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716655/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.