Lăng Thiên cười gượng, ngượng ngùng thu tay lại.
Vị bác sĩ lập tức nhảy xuống, tiến tới vỗ vai hắn: “Anh đừng buồn, dù sao bé Hồng cũng không hiểu phong tình, anh xem còn rất nhiều người ở đây!”. Bao nhiêu giai nhân tuyệt sắc ở đây, tại sao hắn lại chọn phải bé Hồng ngây thơ vô tư lự chứ?
Vị bác sĩ tỏ vẻ thông cảm: “Nhưng mà bé Hồng từ chối mất rồi. Vậy…”.
Lăng Thiên cười tự tin: “Chắc anh đã nghe biệt danh của tôi!”.
“Đã nghe!”. Nhưng chuyện này thì liên quan gì?
Bỗng hắn thấy bác sĩ Vũ Văn có vẻ gian gian.
“Anh xem tôi nhé!”.
Vị bác sĩ liền kéo tay hắn: “Anh định làm gì?”.
Lăng Thiên chỉ cười không nói gì, giật tay áo mình ra, đi tới chỗ bé Hồng rồi nói gì đó. Bé Hồng liền cười tươi rồi gật đầu rụp một cái.
Lăng Thiên cầm tay Vi Nhã bước tới giữa sân: “Bé Hồng đã đồng ý!”.
Bác sĩ Vũ Văn nói gì thế?
Mấy nữ điều dưỡng đều là vẻ mặt tiếc nuối. Những bác sĩ cùng điều dưỡng nam lên bốc thăm. Bọn họ cầu mong bên trong lá bốc thăm là những nữ điều dưỡng. Nhưng có một số người không được như ý.
Tiếng nhạc du dương cất lên, Lăng Thiên liền đặt tay Vi Nhã lên vai, còn tay trái của mình đặt trên vòng eo của cô, ma xui quỷ khiến thế nào hắn lại bóp một cái.
“Bé Hồng có vẻ ham ăn nhỉ!”. Lăng Thiên trêu đùa.
Vi Nhã chột dạ lấy tay che lên miệng mình: “Đâu có đâu!”. Bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716638/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.