Lăng Thiên nhìn nhân viên bán hàng một cách khó hiểu: “Bạn gái tôi đâu có ở đây!”.
Ơ… cô gái bên cạnh không phải bạn gái anh ta sao?
Tất nhiên nhân viên không dám hỏi hắn như vậy, đành ngượng ngùng tính tiền cho hắn.
“Đợi đã, bác sĩ Vũ Văn”
Thấy Lăng Thiên bước ra khỏi cửa, Lạc Dao Dao cũng chạy theo. Lăng Thiên liền dừng lại.
“Có chuyện gì sao?”.
Lạc Dao Dao hơi vén tóc mai, ngượng ngùng nói: “Chuyện lần trước và chuyện vừa rồi… cảm ơn anh!”.
Lăng Thiên không để ý, phất tay nói: “Không có gì!”.
Lạc Dao Dao vẫn bám lấy hắn: “Bác sĩ Vũ Văn, anh ghét tôi sao?”.
Ghét? Hắn cảm thấy cũng không hẳn là ghét, nhưng cô ta rất phiền phức.
Chẳng bù cho Nhã Nhi của hắn, muốn cô ấy tới gây phiền phức cho mình cũng không được.
Cái này liệu được gọi là tiêu chuẩn kép chăng?
Cuối cùng hắn cũng hỏi thăm được một hai câu: “Ở bệnh viện vẫn ổn chứ?”
Lạc Dao Dao liền trả lời: “Vẫn ổn!”.
“Nghe nói cô là cháu của giáo sư Đoàn?”. Hắn bâng quơ hỏi.
Lạc Dao Dao cười trộm.
Vậy mà bác sĩ Vũ Văn lại bí mật tìm hiểu về mình?
Lạc Dao Dao liền giải thích: “Đúng vậy! Giáo sư Đoàn là anh trai của mẹ tôi!”.
Hắn đàm đạm đáp lại: “Ừ”.
Mãi không thấy bác sĩ Vũ Văn nói tiếp, Lạc Dao Dao liền vắt óc tìm chủ đề cho câu chuyện, nhìn thấy mấy ngư dân đang bán cá, cô liền kéo Lăng Thiên tới đó: “Bác bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716634/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.