Dòng máu đỏ thấm qua làn áo cưới chảy xuống vạt váy tựa như dòng bỉ ngạn. Lăng Thiên run rẩy đỡ lấy cô: “Chúng ta còn chưa… còn chưa kết thúc nghi lễ mà!”. Thanh âm hắn đứt quãng.
Nhã Nhi, em không thể như vậy được!
Em đã hứa với anh rồi mà!
Vi Nhã lờ mờ nhìn hắn, cố gắng nở một nụ cười nhợt nhạt. Bàn tay đẫm máu luồn vào túi váy, lấy ra một bông hồng đỏ thắm, khó khăn nói: “Bông hồng đầu tiên… mà em trồng…. không lớn lắm… em tặng nó cho anh!”.
Lăng Thiên rưng rưng nhìn bông hồng đỏ trong tay cô, lập tức nhớ lại: “Bông hồng đầu tiên phải tặng cho người mình thích nhất!”. Trái tim hắn như có sóng gợn, xúc động mãnh liệt.
“Chú quản gia!” Vi Nhã gọi. Quản gia không kìm được nước mắt, tiến đến gần cô nắm lấy bàn tay được phủ bằng đôi găng màu trắng: “Tiểu thư! Tôi đã hứa với ông bà Lâm là chăm sóc cô thật tốt. Vậy mà…”. Số cô ấy không thể được hạnh phúc sao?
Vi Nhã gượng cười: “Chú đã làm rất tốt rồi!”. Vi Nhã ho một trận. Máu chảy ra theo đường miệng thấm đẫm găng tay.
“Đừng nói gì nữa! Xe cấp cứu sắp tới rồi!” Lăng Thiên nói. Hiện giờ khuôn mặt của hắn trắng bệch, lạnh băng. Hắn thực sự lo lắng rằng cô sẽ rời khỏi hắn mãi mãi.
Đôi mắt hơi khép lại, Vi Nhã thì thào: “Em… mệt rồi!” Cánh tay Vi Nhã liền buông thõng xuống, bông hoa đỏ lăn ra khỏi bàn tay.
[Độ hảo cảm cuối cùng là 95 điểm. Nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716616/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.