Phụng Hi hốt hoảng chạy tới, gắng sức buông bàn tay của Lăng Thiên ra, đấm một cái vào khuôn mặt điển trai của hắn.
Lạc Dao Dao thoát khỏi bàn tay hắn, trên cổ liền hằn lên vết xanh tím. Cô ta ngã xuống đất ho khù khụ.
“Anh điên rồi! Sao anh có thể làm thế với Dao Dao?”
Lăng Thiên kéo cao khóe miệng: “Tôi đã nói rồi đúng không? Bất cứ ai liên quan tới cái chết của Nhã Nhi, đều phải trả giá!”
Phụng Hi liền hỏi: “Ý anh là gì? Nói cho rõ ràng đã!”.
Lăng Thiên liếc nhìn Phụng Hi, rồi nhìn Lạc Dao Dao châm biếm: “Vậy tại sao khi Nhã Nhi chết, cô ta lại run rẩy hoảng sợ như vậy?”.
Lăng Thiên rút ra một con dao nhỏ chĩa vào Lạc Dao Dao.
Ánh mắt Lạc Dao Dao như lạc đi.
Hắn định giết cô ta sao?
Tại sao… tại sao mọi chuyện lại như vậy?
Phụng Hi liền lớn tiếng: “Cảnh sát chưa điều tra, vậy mà anh đang làm cái gì vậy?”.
[Chủ nhân, người đang tạo thêm nghiệp đấy!] Hệ thống cảnh báo.
Lăng Thiên bật cười. Nghiệp chướng của hắn đã chất thành núi, có thêm một chút cũng không hề gì.
Dù sao cũng chỉ là cuốn tiểu thuyết.
[Hơn nữa thủ phạm liên quan nhất chẳng phải là chủ nhân sao?]
Ánh mắt Lăng Thiên trở nên tăm tối: “Ngươi nói cái gì?”
[Những chuyện xấu chủ nhân làm chẳng phải đều dẫn đến kết quả này sao?] Hệ thống chất vấn.
Con dao trên tay Lăng Thiên nháy mắt rơi xuống.
Hắn cười như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716614/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.