“Nhã Nhi về phủ chưa?” Lăng Thiên gấp gáp hỏi.
Quản gia hơi thừ người nhìn hắn, chưa kịp định thần.
“Vương gia về phủ chưa?” Sợ rằng quản gia không hiểu, hắn liền hỏi lại lần nữa, nhưng đổi thành “vương gia”.
Quản gia cung kính thưa: “Ngài ấy đang ở bên trong thư phòng, chuẩn bị để ngày mai lên đường!”
Lăng Thiên nghe được câu trả lời, lập tức chạy tới thư phòng. Vi Nhã đang lặng ngắm bộ khôi giáp màu bạc cùng cây kiếm sắc bén. Thấy Lăng Thiên đi vào, cô liền thu tay lại.
“Nghe nói hôm nay chàng qua thừa tướng phủ?”
“Cũng tốt, để Hà đại nhân che chở cho chàng trong thời gian này, ít ra mẫu hoàng cũng sẽ dè chừng bà ấy!”
Lăng Thiên không nói không rằng, tiến lên trên một bước, bàn tay rắn chắc xoay người cô lại, nhìn thẳng vào mắt cô: “Nàng lúc nào cũng vậy, lúc nào cũng cho rằng ta yếu ớt như vậy sao?”
Vi Nhã cười ngọt ngào: “Ta biết chàng rất thông minh, rất tài giỏi, nhưng ta không hi vọng chàng phải đương đầu với mọi sóng gió ngoài kia, cứ an an tĩnh tĩnh ở bên cạnh ta!”
Trái tim của hắn bất chợt chùng xuống. Cô nói lời trong lòng của mình, lại giống như đang ám chỉ hắn. Hắn cũng biết rằng cô rất tài giỏi, cô rất lý trí, rất quật cường. Nhưng hắn không hi vọng cô mạnh mẽ như vậy, điều đó sẽ khiến hắn trở nên vô dụng trong mắt cô.
Hắn luôn cho rằng tình cảm cũng giống như làm ăn, cô và hắn muốn ở bên nhau thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716588/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.