Đã một tháng rồi nhưng Lăng Thiên vẫn chưa thấy hùng ưng quay lại, có chút nghĩ ngợi. Hùng ưng không quay lại có ba khả năng: Một là nó đã bỏ trốn, hai là nó đã bị bắt làm thịt, ba là nó đã tới nơi.
Hắn cho rằng khả năng hai là không có khả năng, bởi vì người Nữ nhi quốc không ăn thịt chim ưng.
Vậy chỉ còn hai khả năng còn lại.
Nếu như nó bỏ trốn, vậy thì tương lai nó sẽ là món ưng quay trên bàn ăn. Nếu như nó đã tới nơi, thì tại sao lại không bay về, điều này cũng tương đương với khả năng nó đã bỏ trốn.
Con chim ưng đáng thương nọ không biết rằng, chủ nhân nó đã tự định cho nó một cái hạn. Nếu như mười ngày sau nó không trở về, số phận bị đưa lên bàn ăn là không thể tránh khỏi.
…
Đã nhiều ngày Vi Nhã không qua ngủ cùng Lăng Thiên. Hắn buồn chán đi tìm mấy tên thị quân kia, xem chúng làm việc mua vui. Đám thị quân người nào người nấy trước đây mơn mởn như hoa, bây giờ khống khác gì những bà thím già lúc nào cũng huyên thuyên cái miệng. Phần lớn là nói xấu hắn. Nhưng bọn họ không dám nói xấu hắn trước mặt người khác, chỉ có thể nhân lúc không có ai phơi bày toàn bộ tâm tình của mình thôi.
“Ngươi biết không? Vương gia đã mười ngày không về rồi!” Một người mở đầu câu chuyện.
Một người khác hùa theo: “Thật sao?”
“Vương phu bây giờ mang thai, làm cái gì cũng không tiện. Các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716585/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.