Ngay khi khoảng cách của cả hai được rút ngắn lại, Lăng Thiên liền nói nhỏ với cô gái: “Tại sao tôi phải đi ăn với cô?”
Không quen không biết, ăn gì mà ăn?
Không ăn!
Hắn về ăn với vợ hắn.
…
Trở về Mạc phủ, Lăng Thiên nhanh chóng bước vào. Việc đầu tiên làm chính là xem tình hình Vi Nhã trong phủ thế nào. Sáng sớm đã để cô một mình đối phó với đám sói già gian xảo bên trong Mạc gia, hắn cũng cảm thấy ái ngại.
Vi Nhã lúc này đang ngồi bên hồ bứt cánh hoa hồng.
Một khóm hoa lớn.
Lăng Thiên nhẹ nhàng bước tới, ngồi bên cạnh ôm lấy eo cô. Vi Nhã hơi rụt người lại, toàn thân căng cứng, được một lúc cố gắng từ từ thả lỏng.
Lăng Thiên hôn một chút lên vành tai cô: “Đang làm gì thế?”
Vi Nhã không để ý người đàn ông sau lưng mình, tiếp tục cầm lấy một nhành hoa hồng khác.
“Đang làm mứt hoa hồng!”
“Để làm gì?”
“Thay máu người!”
Lăng Thiên: “...”
“Vậy huyết tộc bọn em không có máu không sống được sao?”
Vi Nhã suy nghĩ một hồi: “Cũng không phải!”
“Vậy sao phải hút máu?”
Lăng Thiên hỏi một câu, Vi Nhã trả lời một câu, cử chỉ thân thân mật mật giống hệt như vợ chồng mới cưới. Đám người hầu đi qua đều buông một cái nhìn đầy tinh tế lên bọn họ.
Thiếu gia bọn họ tuy là liên hôn, nhưng đối xử với thiếu phu nhân cũng rất tốt nha.
Thấy Vi Nhã toàn vẹn ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tim-lai-linh-hon/2716558/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.