*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Chymteo
° ° °
[Nhật ký] Nhân Nhân là một nhóc con cực kỳ lười biếng, mỗi khi gặp cầu thang, em ấy không biết xấu hổ chơi xấu bảo mình cõng em ấy, được rồi dù sao em ấy cũng không nặng, em ấy nằm trên lưng mình, một lúc sau sẽ ngủ thiếp đi, vòng tay nhỏ ấm áp ôm cổ mình, cái đầu nhỏ của em ấy dựa vào vai mình, thoang thoảng mùi sữa ngọt ngào. -- Nhật ký của Sở Nam Trúc.
"Kỷ Vãn," Quý Mộc Ly dừng lại sau một hồi choáng váng, "Sở Nam Trúc đang tìm em, em ấy sẽ phát điên lên nếu không có em đấy."
"Hả?" Kỷ Vãn nghe vậy ngay lập tức đứng bật dậy, cậu còn sờ sờ hủ thuốc trong túi, trong lòng hiểu rõ không nói ra cùng cười ngầm với Bạch Liên Hoa nói: "Số dư sau này sẽ gọi cho anh."
Bạch Liên Hoa nở một nụ cười thâm thúy của một doanh nhân thành đạt: "Kỷ tổng phát tài."
Nghĩ đến Sở Nam Trúc phát điên đang tìm mình, Kỷ Vãn lập tức tạm biệt rồi trở về, Quý Mộc Ly chờ cậu rời đi, hai mắt phát ra ánh sáng chói mắt vô cùng, cô chạy như bay đến trước mặt Bạch Liên Hoa, vỗ bàn, suýt chút nữa cái bàn này gãy thành từng mảnh, cô kích động nói: "Chị cũng muốn!"
Có trời mới biết, cô tìm loại thuốc này bao lâu rồi!
Bạch Liên Hoa khoanh tay khoanh chân: "Mười ngàn."
Quý Mộc Ly kinh ngạc đến mức sắp rớt cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tieu-cong-nha-toi-muon-sinh-con/211087/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.