Vẫn là một ngày bình thường, Sở Ngạn vừa đọc một cuốn sách về sự xuất hiện của tầng lớp quý tộc. Và cả những lời ca tụng đối với bảy vị công tước hoặc những giai thoại về xứ Blood cùng thành Beelzebub. Sở Ngạn chậm rãi uống một ly sữa lúa mạch, ánh mắt có phần lười biếng hướng về xác chết đang bị lôi khỏi phòng tử hình.
"Dùng mạnh đối yếu chỉ khiến kẻ bất mãn càng thêm bất mãn" - Michael bón cho chú chuột một ít vụn bánh mình rồi lắc đầu ngán ngẩm.
Sở Ngạn thì lại không cho là vậy, chỉ chậm rãi nói -"Thà bất mãn còn hơn để kẻ yếu coi thường mình"- Chúa tể rừng già mà không gầm cũng giống như mất đi uy phong của mình, tầng lớp quý tộc không mạnh tay thì để thường dân trèo lên đầu mình sao?
- "Uriel, đáng lẽ cậu sinh ra nên thuộc tầng lớp quý tộc mới đúng"- Michael khẽ cười -"Rất kiêu ngạo từ tư duy đến tính cách"-
Sở Ngạn nghe được 'lời khen' chỉ nhạt nhẽo nhún vai một cái, không quan tâm mà quay đi. Tiếp tục lật trang tiếp theo mà thản nhiên đọc, nhưng hắn có chút khựng lại khi thấy một con dao giấu phần sách đã bị khoét một mảng vừa y với con dao. Hắn nhướn mày, khẽ sờ vào con dao được chạm khắc rất tinh xảo, đây là...
- "Uriel, Michael, Camael"- Lúc này giọng của Merli gọi tên từng người khiến ai cũng ngỡ ngàng, sau đó lại một thông tin như trời giáng xuống đầu của Michael -"Ba người từ phòng giam trọng tội đã được chọn tham gia ngày thanh trừng"-
Sở Ngạn nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604105/chuong-14-5.html