Nay đúng lúc là đêm trăng rằm, hơi thở ấm áp của Thục Y Dạ lại dấy lên sự râm ran trong cơ thể Sở Ngạn. Hắn cúi đầu, nghiến răng nhai từng miếng thịt vào miệng, hậm hực kéo y vào sâu trong cánh rừng. Thậm chí không quên tạo nên ảo ảnh khiến cho đám người phàm tục kia như bị mê hoặc hoàn toàn vô hồn rời đi không quan tâm đến bọn họ nữa.
Thục Y Dạ thấy cảnh này cũng không nói gì chỉ mỉm cười, mặc cho hắn lôi đi sâu vào cánh rừng già. Trước cái nhìn đặc quánh tình cảm của Sở Ngạn, Thục Y Dạ cuối cùng cũng không nhịn được đem vòng eo của hắn siết chặt mà cúi xuống hôn. Sở Ngạn nhịn cũng đã lâu, cuối cùng vẫn không thể chống lại bản năng yêu hồ mà vùi mình vào nụ hôn của y.
Tấm thân nhỏ bị nâng lên tựa vào thân cây, một bên y phục bị nới lỏng lộ ra bờ vai nhỏ nhắn. Thục Y Dạ nhanh chóng cúi xuống hôn lên, ban đầu là dây dưa cắn cắn để lại nhưng dấu hôn đo đỏ đáng yêu nhưng về sau càng quá đáng hơn, y như có như không liếm láp dọc theo cổ nhỏ. Thậm chí còn cắn vào yết hầu khiến cho Sở Ngạn thở hắt một cái đầy rẫy sự phấn khích.
Phần vạt áo bị hai người dây dưa mà kéo ra, để lộ nhũ hoa xinh xắn đầy ngon miệng khiến Thục Y Dạ không nhịn được cúi xuống mà cúi xuống cắn mút. Trước khoang miệng đầy ẩm ướt, Sở Ngạn tựa như lạc vào cõi tiên mà ưỡn ngực dường như muốn dâng mỹ vị đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604095/chuong-13-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.