Sở Ngạn trong cơn hôn mê nghe được điều đó, trong tim giống như có một dòng nước ấm tràn vào bên trong. Nhưng hiện tại hắn vẫn không thể tỉnh lại được, nếu như ngày hôm qua không có kẻ kịp xông vào thì hắn thật sự sẽ làm hại Thục Y Dạ mất. Bản năng của yêu hồ được giấu kín đã lâu, khi gặp dương khí của nhân loại quả thật khó ai có thể chịu được.
Sở Ngạn biết nếu như mình còn hóa hình thì chuyện phát sinh sẽ vẫn xảy ra. Thậm chí, hắn sẽ không ngăn được bản năng mà làm hại y. Thật là...
Yên Vũ nhắm mắt, không biết nên cư xử làm sao cho đúng. Không chỉ nói người trong giang hồ mà đối với một đấng nam nhi thì việc cúi đầu cầu xin là một điều hạ bệ lòng tự tôn nhất của người đó. Huống chi... Thục Y Dạ còn là một vương gia, người của hoàng thất.
- "Y Dạ đại... Vương gia, ta cũng không chắc mình có thể làm được không, trước giờ người cao tay có thể hóa giải được thứ này chỉ có sư phụ của ta nhưng người cũng biết rồi. Lão quái y đó đến cả ta cũng không biết hành tẩu nơi nào rồi"- Yên Vũ thở dài, mong y có thể hiểu cho gã.
Thục Y Dạ cúi xuống nhìn tiểu hồ ly hơi thở đang thấp thỏm, ánh mắt trở nên dần tối đen hơn bao giờ hết -"Đa tạ Yên minh chủ, Thục mỗ xin cáo từ"- Y muốn rời đi. Nếu như chính phải không thể giúp thì chỉ đành tìm đến tà phái.
Khi Thục Y Dạ đã đi đến đại môn, phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604089/chuong-13-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.