Sau khi rời khỏi nhân loại, Sở Ngạn cùng Lập Cơ Uy cùng nhau băng qua nhiều nơi khám phá mọi miền đất. Đến khi ngã xuống mặt đất, Sở Ngạn cùng y tiễn nhau một đoạn biệt ly cuối cùng rồi lưu luyến rời xa. Đôi lúc, Sở Ngạn tự hỏi bản thân hắn là hung thần, y là Cửu Trùng Hỏa Thiên, vốn dĩ không phân tuổi thọ nhưng phải đến hơn mười lần cảm nhận nỗi đau sinh ly tử biệt. Thật buồn cười...
[Sở Ngạn này, ta hỏi ngươi một việc, tại sao công đức lại là số âm?] - Lucifer sau khi kiểm tra công đức, mày hơi cau lại, ngay lập chất vấn tên đang ngồi ngẩn ngơ kia.
- "... Không biết"- Sở Ngạn thản nhiên đáp lời.
[Chẳng lẽ lão thiên đế lại làm trò quỷ gì nữa đây, ta đi khiếu nại mới được] - Lucifer có một thói quen xấu đó chính là tuyệt đối tin lời Sở Ngạn, dù đã bị hắn 'bán' đi rất nhiều lần.
Nếu như trên dưới tam giới biết được chắc chắn sẽ khinh bỉ con mèo này mất.
•
Dưới sự náo nhiệt của thành trấn, đèn lồng vươn cao khiến ngàn bách tính đều cảm thấy vui vẻ. Có người dẫn hài tử mua kẹo hô lô, ngắm đèn hoa đăng trôi nổi trên mặt hồ yên ả. Vạn phúc kim an, thái bình thịnh trị, bách tính đều cười đến hạnh phúc.
Nhưng nơi nhộn nhịp nhất vẫn không gì có thể sánh được với thanh lâu bậc nhất kinh thành - Phồn Hoa. Nơi đây được ví như tấm lầu son tuyệt đẹp với hàng trăm mỹ nhân hoa nhường nguyệt thẹn, dùng mạo đến tài cầm kỳ thi họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604081/chuong-13-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.