Sở Ngạn nhắm hờ đôi mắt, hơi lảo đảo nhìn ra ngoài cửa kính. Kéo chiếc áo đang khoác hờ trên người mình xuống, trong đôi mắt có phần tăm tối hơn bao giờ hết. Đáng chết... Dám lần nữa qua mặt hắn? Càng ngày càng to gan.
[Sở Ngạn... ngươi bình tĩnh lại một chút] - Lucifer nhanh chóng chạy nhảy trong đầu hắn muốn ngăn chặn cơn thịnh nộ của vị hung thần chết tiệt này.
- "Im"- Sở Ngạn không có quá nhiều phản ứng như lần trước, chỉ nhẹ nhàng xoa đầu bọn ký sinh trùng, từ từ đến mức khiến Lucifer rụt cổ không dám hó hé điều gì.
Sở Ngạn không giận, dù gì mạt thế muốn sinh tồn vẫn phải có chút mưu mô. Huống chi trước đó Sở Ngạn còn chẳng quen biết Lập Cơ Uy, lấy tư cách gì mà để anh cho hắn biết kế hoạch của mình. Sở Ngạn chỉ giận, giận đến mức bật cười vì mình thế mà lại đi lo cho một tên dù nát hồn tan phách vẫn có thể duy trì mạng sống, hắn rất lo lắng khi thấy anh nằm mãi không tỉnh nhưng hắn lại không nghĩ đến việc là tên này đã dự liệu sẵn tất cả, chừa cho mình một đường lui cực kỳ vững chắc.
Sở Ngạn ngắm nhìn người yêu nhiều kiếp qua cửa kính mà không khỏi khỏi tự trách mình ngu ngốc -"Ta quả thật điên vì ngươi mình"-
[...] - Cái quái gì thế này? Sở Ngạn kiêu ngạo thế mà không giận? Nó là đang nằm mơ sao...
Sở Ngạn nhắm mắt, hiểu được sự nghi vấn của Lucifer nhưng hắn chưa từng có ý định giải thích cho nó. Sau lần kiêu ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604075/chuong-12-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.