Đêm đó, Sở Ngạn nhân lúc có tiểu đội dùng xe việt dã đi tuần tra xung quanh mà đánh lạc hướng đán người quan sát. Lập Cơ Uy nhanh chóng hạ đo ván đám người trên xe tuần mà cướp xe cho Vương Vũ -"Tầm hai ba ngày nữa chúng tôi sẽ đuổi kịp, đến lúc đó trung úy Vương Vũ có nhiệm vụ bảo toàn quân số, đã nghe rõ chưa?"-
- "Tuân lệnh"- Vương Vũ nghiêm túc nhận mệnh.
Đến khi xe xa khuất, Sở Ngạn nhìn đám người bất tỉnh nở một nụ cười quái dị. Ký sinh trùng của hắn đã lâu không được thưởng thức máu tươi rồi, nếu như có thể một lượt thủ tiêu luôn đám này thì tốt. Sở Ngạn lấy ra một con ký sinh trùng từ trong túi ra, đặt vào bên trong miệng của đám người kia. Theo lệnh của hắn, ký sinh trùng nhanh chóng ăn vào trong phổi và tim của những gã tay sai xấu số.
- "Tiểu hồ ly, em không nên nhìn"- Lập Cơ Uy rất chán ghét việc bảo bối của anh phải chứng kiến việc này, bọn chúng thật bẩn, không ai được vấy bẩn hắn ngoài anh cả.
Sở Ngạn đang chứng kiến cảnh hay lại bị đôi tay che mắt lại. Tuy hơi mất hứng, nhưng sự ấm áp bủa vây khiến hắn rất thích thú, thậm chí cần cổ còn được phả một làn hơi nóng khiến hắn không thể nào tập trung xem xét được -"Đồ ngốc, anh không lạnh nhưng tôi lạnh lắm đấy"- Sở Ngạn cũng rất kích thích nhưng có một sự thật hắn không chịu được lạnh nha.
Lập Cơ Uy bật cười với sự đáng yêu của Sở Ngạn, đem hắn ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-tich-tru-cong-duc/1604072/chuong-12-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.